Chia sẻ hành đạo

Bài chia sẻ Chứng nhân Ultreya 17/06/2017

Chia sẻ chứng nhân Ultreya 17/6/2017- Maria Trần thị Nhan

Dấu Ấn Của Mẹ

Ultreya1706 CNhan

Kính chào cha Linh Hướng và quý anh chị,

Tôi là Maria Trần thị Nhan tham dự khóa 2 Sài Gòn năm 2009 tại Thủ Đức, hiện sinh hoạt trong Nhóm Don Bosco. Được chị em phân công với chủ đề “Mẹ”, tôi xin chia sẻ đôi điều về dấu ấn các người mẹ của tôi đã để lại trong tôi.

Thưa cộng đoàn,

Tôi có ba người mẹ. Người thứ nhất chính là người đã cho tôi thân xác này và nuôi dạy tôi nên người. Người thứ hai là người mẹ đỡ đầu ngày tôi nhận lãnh bí tích Rửa Tội và Thêm Sức. Bà mẹ thứ nhất và bà mẹ thứ hai của tôi vốn là đôi bạn thân, học chung trường Dòng Saint Paul từ thuở bé. Ngay từ lúc tôi còn nhỏ, hai bà nói cho tôi biết tôi có một bà mẹ rất cao trọng, luôn dõi bước theo tôi mọi nơi mọi lúc, đó là Mẹ Maria. Hai người mẹ dương thế của tôi đã sum họp với Mẹ Maria trên thiên quốc trong nhiều năm qua.

Thưa cộng đoàn,

Đứng ở góc nhìn Cursillo về đời sống Kitô hữu, hai bà mẹ trần thế đã ghi dấu trên tôi về Sùng Đạo và Học Đạo. Thật vậy, với lòng đạo đức sẵn có, hai mẹ đã tập cho tôi biết tham dự thánh lễ hằng ngày, biết năng viếng Thánh Thể sau giờ học, biết suy ngắm đàng thánh giá mỗi thứ sáu hàng tuần và nhất là dạy tôi biết chăm chú nghe cha giảng trong các thánh lễ.

Tháng năm vừa qua là tháng kính Đức Mẹ. Khi xem những hình ảnh dâng hoa thật xinh đẹp của các giáo xứ khắp nơi trên đất nước Việt Nam, lòng tôi chùng xuống. Sao Vậy? Vì tôi nhớ đến người mẹ thứ nhất và thứ hai của tôi mỗi năm thường đứng xa xa đoàn kiệu nhìn tôi tung hoa cho Đức Mẹ. Hai bà mẹ của tôi rất yêu mến Đức Mẹ. Món quà đầu tiên tôi nhận được ngày Rước lễ lần đầu chính là tràng chuỗi Mân Côi hạt nhựa màu hồng và cuốn sách Nhật Khóa mà hai mẹ đã lựa cho tôi tại nhà sách Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp. Hai mẹ đã dạy tôi đọc kinh và lần chuỗi. Những giờ lần chuỗi buổi tối tại nhà, thú thật là tôi thường ngủ gật, nhưng chúng đã để lại trong tôi những dấu ấn sâu đậm cho đến tận bây giờ. Hai mẹ cũng dạy tôi trò chơi dâng hoa cho Đức Mẹ. Tôi tự bày một bàn thờ nhỏ xíu ở góc giường ngủ . Mẹ đỡ đầu cho tôi một tượng Mẹ Fatima cũng nhỏ xíu bằng nhựa để đặt lên đó. Mẹ tôi dạy mỗi sáng đi lễ xong thì chạy qua núi hái ít hoa ti gôn về dâng cho Đức Mẹ. Trong ngày, trước khi đi học hoặc đi đâu về cũng phải chào thưa Đức Mẹ. Tôi sung sướng vì có góc nhỏ đầy hoa ti gôn của riêng mình để tha hồ ỉ ôi với Đức Mẹ ! Hai mẹ đã dạy tôi biết yêu mến Mẹ trên trời, biết nói chuyện với Mẹ trên trời về đủ thứ chuyện, từ chuyện vui buồn trong việc học đến việc đánh nhau với nhỏ bạn hàng xóm bị nó quật té u đầu! Tới giờ, tôi vẫn giữ thói quen của thời con nít mà người ta gọi là cầu nguyện với Đức Mẹ.

Nếu hai bà mẹ trần thế dạy tôi chạy đến với Đức Mẹ, thì chính Đức Mẹ lại dẫn tôi đến với Chúa Giêsu trong hành đạo. Một câu của Mẹ trên trời mà tôi ghi tâm khắc cốt là: “ Người bảo gì, anh em cứ làm theo” (Ga 2,5). Chính câu này đã giúp tôi bước vào đời với niềm xác tín mạnh mẽ tôi luôn có Chúa đồng hành. Mỗi khi gặp khó khăn trong cuộc sống tôi lại nhớ câu hát nho nhỏ của thánh vịnh 23:“ Dù tôi đi qua trong thung lung tối đen hiểm nguy, lòng tôi không ngại lo sợ tai họa gì. Vì Chúa ở cùng tôi, cậy gậy và cậy trượng Chúa khiến tôi an lòng.” (TV 23).

Thưa Cộng đoàn,

Trong hành đạo, Đức Mẹ đã dạy tôi bài học nhẫn nhục, khiêm nhường và phó thác. Câu chuyện xảy ra vào cuối ngày thứ sáu tuần thánh.

Năm đó, sau khi tất cả các nghi thức kết thúc, tôi nghĩ người buồn nhất trên thế gian trong ngày thứ sáu tuần thánh phải là Mẹ Maria vì con Mẹ đã chết tủi nhục trên thập giá! Tôi lững thững đi về phía núi Đức Mẹ, định bụng sẽ ngồi nói chuyện với Mẹ ít lâu. Bỗng dưng có người gọi tên tôi phía sau. Thì ra một bô lão họ đạo muốn tôi đi thăm bệnh nhân với bác ngay lúc đó. Trước lời nói cương quyết như ra lệnh của bác ấy, tôi đành đi theo nhưng lòng không vui. Chúng tôi đến nhà bệnh nhân, người mới vừa biết mình bị ung thư máu hồi 16g chiều! Bệnh nhân là con rễ ngoại đạo. Khi làm phép cưới anh ta có hứa sau này sẽ vào đạo nếu thấy được một phép lạ tỏ tường ! Bà mẹ vợ nghĩ thời cơ đã đến nên vội vàng gọi bô lão đến giúp. Nghe xong câu chuyện tôi muốn đứng dậy di về ngay vì tôi vốn không thích những kẻ thách thức quyền năng Thiên Chúa. Bác bô lão thấy thái độ nóng nãy của tôi liền nói nhỏ: “Tôi với cô đọc một kinh kính mừng dâng vụ này cho Mẹ giải quyết nhé !” Tôi ậm ừ đọc cho xong rồi để bác bô lão nói chuyện với gia đình. Trên đường về , bác bô lão lại nói : “ Ngày mai nó nhập viện , chúng mình nên đến trước để đón nó nhé.” Tôi lại lầm bầm trong bụng : ”Ông lão này dở hơi rồi !”. Thế nhưng vì nể nang các bậc bô lão nên hôm sau tôi có mặt ở cổng Viện Huyết Học trước khi bệnh nhân đến. Sau khi làm xong thử tục, tôi nhanh nhẩu dẫn đường đi nhận giường cho người bệnh lòng thầm nghĩ rằng mình là người có công trong việc đón tiếp. Nhưng hỡi ôi , Đức Mẹ đã làm cho tôi cụt hứng và xấu hổ! Vì sao? Ngay trên đầu giường bệnh có dán một tấm ảnh nhỏ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp! Trời, Đức Mẹ đã có mặt từ lúc nào để đón bệnh nhân, chứ đâu phải tôi! Ngay lúc ấy,tôi cảm nghiệm được Đức Mẹ dạy tôi đừng có chảnh, phải phục vụ trong nhẫn nhục, khiêm nhường và phải luôn biết cậy tin phó thác. Tôi còn đang dựa dẫm vào các bậc lão thành trong công tác tồng đồ vậy mà đã chảnh chẹ, thật đáng xấu hổ! Bất chấp những thiếu sót của người mang danh làm công tác tông đồ, Đức Mẹ đã chữa lành cho người thanh niên ấy dù rất khó khăn tốn kém. Sau khi vào đạo, anh ta còn tình nguyện chở cha Sở đi làm lễ ở họ đạo lẽ trong một thời gian dài trước khi đi định cư ở Mỹ.    

Thưa cộng đoàn,

Khi vào Phong trào Cursillo, tôi mới biết Phong trào nhận Mẹ Maria làm Mẹ với tước hiệu Ngôi Sao Truyền Bá Tin Mừng. Một lần nữa tôi được Đức Mẹ dùng để đưa một người ngoại giáo đến với Chúa.

Số là ngày chủ nhật tôi thường đi thăm bệnh nhân trong bệnh viện. Có lần tôi nói chuyện với một ông bị bệnh xơ gan cổ trướng giai đoạn cuối đang điều trị ở bệnh viện An Bình. Khi ra về ông xin tôi giúp vài điều, trong đó có một việc rất khó giải quyết trong gia đình ông. Tôi ngần ngừ hồi lâu và cầu nguyện xin Đức Mẹ giúp. Tôi trao cho ông xâu chuỗi trong túi và nói: “Bác ơi, con biết bác không có đạo nhưng con gửi bác xâu chuổi của con. Bác tạm giữ làm tin. Con hứa ngày mai sẽ đến thăm bác, sẽ nói chuyện tiếp bác nhé.” Tôi ra về, lòng rối bời vì việc bác nhờ vượt quá khả năng giải quyết của tôi.

Thế rồi hôm sau tôi trở lại. Ròng rã mấy tháng trời, tôi liên tục vào thăm bác mỗi ngày. Bác hỏi tôi về xâu chuỗi , về lý do tại sao tôi thăm bác mỗi ngày… Cứ thế mỗi ngày một chút, bác hiểu Mẹ Maria của tôi là ai, tại sao tôi đến thăm bác có Mẹ Maria đi cùng… Đến một ngày, tôi cảm động đến chảy nước mắt khi nghe bác nói: “Cô cho tôi theo đạo của cô với?”. Các con của bác trước đây bỏ bê cha, bây giờ lần lượt xuất hiện đủ 5 đứa. Không ai ngăn cản việc bác theo đạo và họ sẵn sàng ký vào tờ di chúc bác để lại căn nhà bé xíu 30m2 cho đứa út. Sau đó cha Sở rửa tội ngay tại giường bệnh. Một tuần sau bác xuất viện và qua đời. Điều kỳ diệu là trong suốt thời gian tôi ra vào thăm bác thì chúa nhật nào cũng có bệnh nhân nhờ tôi rước cha để xưng tội. Rõ ràng Mẹ Maria Ngôi Sao Truyền Bá Tin Mừng đã dẫn đường đưa con cái Mẹ về cùng Chúa.

Thưa Cộng đoàn,

Khi đọc lời kinh dâng Phong Trào Cursillo cho Mẹ Maria, Ngôi Sao Truyền Bá Tin Mừng, lòng tôi bồi hồi với những lời lẽ: “… Xin Mẹ cho tất cả chúng con, những thành viên phong trào, một trái tim rộng mở, dám quên mình vô điều kiện, để dấn thân truyền bá Tin Mừng; một trái tim nhạy cảm biết thương xót mọi người; một trái tim trung thành và quảng đại, không biết từ chối một ai…”

Lời kinh này nhắc tôi nhớ đến công lao của hai mẹ dương thế và Mẹ trên trời. Các mẹ đã không ngừng dạy tôi phải lớn lên trong tình yêu Chúa và tha nhân như phương châm của phong trào “một tay nắm lấy Chúa, một tay nắm lấy anh chị em”.

Kết thúc phần chia sẻ, tôi biết nói gì để cám ơn các mẹ của tôi đây?

Xin cho phép tôi đọc tiếp Lời kinh Thánh hiến phong Trào Cursillo cho Mẹ Maria Ngôi Sao Truyền Bá Tin Mừng : “…Tất cả Cursillista khắp hoàn cầu xin tận hiến cho Mẹ, và nhận Mẹ làm mẫu gương tông đồ cho chúng con. Mẹ là vinh quang của Giáo hội và là niềm vui của Phong trào Cursillo… Xin Mẹ thương chấp nhận việc dâng hiến này. Chúng con khiêm tốn dâng lên Mẹ với tấm lòng con thảo. Amen”

Xin cám ơn cha và quý anh chị đã lắng nghe.

 

Maria Trần thị Nhan- Nhóm Don Bosco

17/6/2017


Ý kiến của bạn


Mã an ninh
Click thay đổi mã khác

Copyright @ 2021 Cursillo Sài Gòn
Ban Biên tập trang Web Cursillosaigon.org
Email: cursillosg2015@gmail.com