Chia sẻ hành đạo

Phan Thị Kim Phượng #4 - Chặng đường bỏ lại sau lưng - 15/02/2014

 

Thưa Cha Linh Hướng và quý Anh Chị,

Cuộc sống người Cursillista chúng ta như một con đường trải rộng trước mặt với nhiều kinh nghiệm thành bại trong quá khứ và đong đầy những ước mơ tươi đẹp cho tương lai. Trên tầm nhìn ấy, có lẽ không ít những đôi bạn đời có chung tên gọi Cursillista ở đây, đang đồng tâm hiệp lực mang ơn Chúa về cho nhau, cùng nhau chia sẻ rất thoải mái trong sinh hoạt Ngày Thứ Tư. Ngược lại cũng có ý kiến cho rằng việc chia sẻ Học đạo, Sùng đạo & Hành đạo sẽ hơi bất tiện nếu đôi vợ chồng cùng sinh hoat trong nhóm thân hữu với nhau...

Hôm nay tôi xin chia sẻ về nỗi niềm... có vui hơn hay khổ hơn, khi người ấy của mình cũng trở thành Cursillista?

Nếu không đi Khóa Cursillo, tôi vẫn luôn tự cho mình là một người vợ  tốt "bẩm sinh". Khi ăn món gì ngon, đi chỗ nào hay, tôi đều muốn cho chồng con mình cùng thưởng thức. Tôi cho như vậy là đủ, không cần gì phải tranh luận hay giải thích thêm về những ý tưởng đạo đức cho chồng con. Tôi cho việc đó là của cha xứ, của các tu sĩ  đối với ông chồng tân tòng của tôi. Anh ấy đã sống gần 30 năm trong đạo Công giáo, nhưng vẫn ngại ngùng đi hôn chân Chúa vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, với nhiều lý lẽ không được thuyết phục người nghe cho lắm... hoặc anh ấy cho cho rằng mình chẳng có tội gì để phải đi xưng tội cả... Tôi biết tỏng, chỉ vì muốn lấy vợ mà chồng tôi theo đạo thôi.  Tôi chẳng bao giờ dám can đảm đứng ra để giảng giải cho chồng về đạo nghĩa, dù chỉ là những điều căn bản nhất, chứ đừng nói đến việc mong đợi chồng phải là người say mê Chúa.

Và thật ra, tôi đã phải nhường bước rất nhiều. Xưa kia khi còn ở nhà bố mẹ, tôi vẫn đi lễ hàng ngày. Thế mà sau khi lấy chồng, đôi lúc muốn đi tham dự thánh lễ, muốn đọc kinh chung, nhưng khi nhà tôi "bác đi" thì tôi đành im lặng, bỏ cuộc cách dễ dàng... vì cho rằng thôi, tội gì mà tranh cãi cho mất hòa khí, mất hạnh phúc.

Chính điều này đã làm cho tôi suy tư trong K3N: Phải chăng tôi đã sống trong gia đình với một niềm hòa bình giả tạo trong bao nhiêu năm qua ? Tôi chưa dám cam đảm đứng ra làm thay đổi đức lang quân «cứng đầu» của mình...

Điều Chúa Thánh Thần ban cho tôi trước tiên là dùng đủ mọi mánh khóe và sức mạnh của tình yêu để «dụ khị» chồng tham dự một K3N, và đó là bước khởi đầu để cuộc sống gia đình tôi thật sự thay đổi.

Có anh ấy cùng tham gia sinh hoạt Ultreya, chia sẻ nhóm thân hữu, tôi như thêm động lực để sống tốt hơn, để mà có sự chia sẻ thật sự chân tình.

Thêm vào đó, điều làm cho tôi thay đổi là khi được giao nhiệm vụ làm Rollista với Rollo "Nghiên cứu & phúc âm hóa môi trường".

Trong lúc dọn bài, tôi hiểu ra rằng tôi phải dọn mình sống Rollo ấy. Tôi phải thay đổi chính mình trước, để rồi mới có thể áp dụng tinh thần "như vết dầu loang" của Phong Trào ngay chính trong gia đình của mình trước theo nguyên tắc "nói với Chúa về bạn, trước khi nói với bạn về Chúa". Tôi bắt đầu cầu nguyện nhiều hơn, và nhận ra mình thiếu sót vô cùng, thì ra xưa nay tôi chỉ chăm chút về món ăn vật chất, mà chưa nghĩ đến những món ăn tinh thần cho chồng con. Công việc đầu tiên mà tôi bắt đầu là đề nghị những thực đơn ưa thích của anh ấy, đó là lớp Kinh Thánh 100 tuần của Đức Cha Khảm vào mỗi tối thứ Năm. Nhờ ơn Chúa, những bài giảng của Đức Cha dần dần thấm vào tim óc, chúng tôi tâm phục khẩu phục, và học được cả núi việc cần phải làm, để còn hành đạo sau khi học.

Sau 4 năm là Cursillista...

Giờ đây, việc rủ rê anh ấy đi lễ sáng rất dễ dàng chứ không còn khó khăn như xưa, thậm chí anh ấy còn mở lời trước để được nghe và cùng tôi đọc kinh sáng... và mừng nhất là chúng tôi nói chuyện với nhau nhiều hơn về Chúa, chúng tôi như một nhóm thân hữu nhỏ, chia sẻ với nhau mọi lúc mọi nơi, giữa chúng tôi luôn có Chúa, tôi thấy rõ ràng niềm tin cậy mến trong chúng tôi cùng lớn lên bên nhau, cùng truyền cho nhau tình say mê Chúa, cùng thắp sáng ngọn lửa phúc âm trong gia đình cách bình thường nhất...

Kết quả là biết hạnh phúc trong việc chịu đựng nhau hơn, chúng tôi san bằng những khác biệt xưa kia bằng những chia sẻ đơn sơ hằng ngày, luôn nhìn thấy ân huệ của Chúa trong những việc nhỏ nhặt nhất, đoạn tuyệt quá khứ hòa bình giả tạo...Tôi thầm tạ ơn Chúa vì vừa rồi khi tôi bận rộn, anh ấy nhắc hai con và  cũng tự đi hôn chân Chúa Giêsu vào Thứ Sáu Tuần Thánh, tự đi xưng tội, vì không còn cảm thấy mình không có tội nữa... Mặt khác, anh ấy không những cùng với tôi tham gia mọi hoạt động, mà còn tự một mình dấn thân hơn cho các mục vụ truyền thông của giáo xứ, giáo hạt, và trong việc chuyển giao đức tin cho con cái...

Cuối cùng, tôi xin thổ lộ cùng Cha linh hướng và anh chị em một ước mơ đẹp của vợ chồng tôi... tôi vẫn thường dùng nó để làm động lực cho việc sùng đạo của cả hai chúng tôi, không một Thánh Lễ nào mà tôi quên đi lời nguyện cầu cho ước mơ này lúc dâng mình Thánh, ngày hôm nay, dường như ước mơ ấy đang trên đà tiến triển tốt đẹp: Nhờ ơn Chúa, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi con dâu tân tòng của tôi hỏi xin mẹ quyển sách Lời Chúa năm mới, cháu nói rằng: Mẹ ơi! quyển Lời Chúa năm rồi mẹ cho con đã hết rồi, mẹ mua cho con quyển mới đi, để con đọc hàng ngày.

Tôi bỗng nghĩ đến việc phúc âm hóa gia đình là liên lỉ không ngừng. Vợ chồng tôi sẽ phải cầu nguyện cho cô con dâu tân tòng của mình, để con chính là tác nhân đưa Chúa đến với thằng con trai tôi, đạo gốc nhưng cứng lòng... Uớc mơ này dù chỉ mới là một khởi đầu mới, nhưng cũng không kém phần gian nan, cần nhờ ơn Thánh Chúa và sự chuyển cầu của các Thánh. Xin anh chị em cầu nguyện cho gia đình nhỏ bé của tôi hoàn thành ước mơ đẹp nhé.

 

MPkP (Khóa # 4 Sài Gòn)

(Bài chia sẻ về Năm Tân Phúc âm hóa gia đình- Ultreya 15-02-2014)

 


Ý kiến của bạn


Mã an ninh
Click thay đổi mã khác

Copyright @ 2021 Cursillo Sài Gòn
Ban Biên tập trang Web Cursillosaigon.org
Email: cursillosg2015@gmail.com