“CHÍNH ĐỨC GIÊSU TIẾN ĐẾN GẦN
VÀ ĐI VỚI HỌ”
Tin Mừng Luca 24,14
Hát 1 thánh ca Phục Sinh khai mạc
Chúng ta hãy cầu nguyện để bắt đầu.
Nhân Danh Chúa Cha, và Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Amen.
Lạy Chúa, nhờ mầu nhiệm Vượt Qua, Chúa đã làm cho tâm hồn chúng con tươi trẻ lại, và chan chứa niềm vui vì được làm con Chúa. Xin cho chúng con hằng giữ mãi niềm vui Chúa ban, và nắm chắc hy vọng được phục sinh vinh hiển. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con. Amen.
1 - LẮNG NGHE LỜI CHÚA
Một người công bố Tin Mừng theo T. Luca 24,13-35.
Mọi người đứng lắng nghe. Sau đó, mỗi người, ngồi, tự mình đọc lại Lời Chúa, to-rõ-chậm, đủ nghe, một hay hai lần, nếu cần.
2 - NHỚ LẠI LỜI CHÚA ĐỂ GHI NHẬN
Sau khi đọc, dành vài phút thinh lặng, nhớ lại Lời Chúa và suy nghĩ
về 1 Lời chạm dến tôi, dựa vào 3 câu hỏi gợi ý sau:
- Lời Chúa hôm nay nói gì với TRÍ tôi về Chúa GIÊSU?
Tôi biết Chúa tôi rõ hơn ở chỗ nào?
- Lời Chúa hôm nay đánh động TÂM tôi ở điểm nào?
Lòng tôi được thúc đẩy yêu mến Chúa Giêsu hơn ở điểm nào?
- Lời Chúa hôm nay thúc đẩy THÂN tôi làm gì để đi theo Chúa?
Nếu quen làm Lectio Divina trong Nhóm hay ở gia đình, sau khi suy niệm, có thể mời vài người chia sẻ vắn tắt câu trả lời của mình
Không giải thích.
3 - CHIÊM NGHIỆM ĐỂ NHẬN RA Ý CHÚA
Đọc Lời Chúa một lần nữa. Rồi suy nghĩ: Lời Chúa tôi nghe được hôm nay soi sáng kinh nghiệm sống hàng ngày của tôi ở chỗ nào.
1). Chúng ta nhớ lại hai môn đệ trên đường Emmau đã đón nhận Tin Mừng Chúa Phục sinh như thế nào.
- Tình trạng khởi đầu: “Hai môn đệ trò chuyện và bàn tán về những sự việc mới xảy ra.., vẻ mặt buồn rầu.” (câu 14.17)
- Đức Giêsu xuất hiện “tiến đến gần và cùng đi với họ. Nhưng họ không nhận ra Người”. Chúa ngỏ lời với họ: “Các anh trao đổi với nhau về chuyện gì?”( c.15-17)
- Ông Cơlêôpát chia sẻ với Chúa về “Chuyện ông Giêsu Nadarét...”
- “Ngài là một ngôn sứ. Thế mà... Người bị án tử hình, bị đóng đinh vào thập giá..”
- “Trước đây chúng tôi vẫn hy vọng... mấy người đàn bà làm chúng tôi kinh ngạc... Chính Người họ không thấy.” (c.19-24)
- Đức Giêsu nói : (c. 25-27)
- “Lòng trí các ông thật là chậm tin lời các ngôn sứ...”
- “Chúa giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách thánh.”
- Họ ép Người : “Mời ông ở lại với chúng tôi...” (c. 29)
- Họ nhận ra Chúa : (c. 30-34)
- “Khi đồng bàn… Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ… nhưng Người lại biến mất.”
- “Họ bảo nhau: Dọc đường, khi Người giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao?”
- “Ngay lúc ấy, họ quay trở lại gặp Nhóm Mười Một… và những người ở Giêrusalem bảo “Chúa trỗi dậy thật rồi.”
- Hai ông thuật lại “mình đã nhận ra Chúa khi Người bẻ bánh.” (c. 35)
2). Nhận ra sáng kiến của Chúa Giêsu đã tạo nên cuộc gặp gỡ và từ từ giúp hai môn đệ nhận ra Ngài .
- Chúa đến tìm họ trên đường đang bỏ cuộc... quan tâm đến họ
- Chúa mời họ lắng nghe Lời để đón nhận mầu nhiệm Đức Kitô cứu độ qua sự điên rồ của Thập Giá .
- Lời giảng dạy của Chúa dần thay đổi lối nhìn của họ, và cũng “làm bừng cháy lòng chúng ta”, tuy họ chưa nhận ra ngay lúc đó.
- “Tình bạn diệu kỳ”. Người được mời trở nên người mời: Chúa cầm lấy bánh, chúc tụng và bẻ ra trao cho họ”.
Hôm nay tôi có nhận ra là mình không thể thấy, chạm đến và cảm nhận Chúa gần gũi thế nào, nhưng Chúa Phục sinh cho tôi hiệp thông vào sự sống của Ngài bằng lời và bí tích, trong Thánh Lễ không?
........................................................................................................
Sáng kiến của Chúa tạo nên một cuộc gặp gỡ cá nhân, sống động thúc đẩy ra đi làm chứng. Tôi đã làm như hai môn đệ chưa? Tại sao?
........................................................................................................
4 - CẦU NGUYỆN
Tôi đọc lại Lời Chúa một lần nữa.
Rồi dâng lời ngợi khen, cảm tạ, xin tha thứ, cầu cho mình hay chuyển cầu cho người khác, tùy theo sự thúc đẩy của Lời Chúa.
Lời nguyện kết thúc. Thánh vịnh 15
Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.
Con thưa cùng Chúa: "Ngài là Chúa con thờ
Chúa là phần sản nghiệp con được hưởng,
là chén phúc lộc dành cho con;
số mạng con, chính Ngài nắm giữ.
Con chúc tụng Chúa hằng thương chỉ dạy,
ngay cả đêm trường, lòng dạ nhắn nhủ con.
Con luôn nhớ có Ngài trước mặt,
được Ngài ở bên, chẳng nao núng bao giờ.
Vì thế, tâm hồn con mừng rỡ, và lòng dạ hân hoan,
thân xác con cũng nghỉ ngơi an toàn.
Vì Chúa chẳng đành bỏ mặc con trong cõi âm ty,
không để kẻ hiếu trung này hư nát trong phần mộ.
Chúa sẽ dạy con biết đường về cõi sống:
trước Thánh Nhan, ôi vui sướng tràn trề,
ở bên Ngài, hoan lạc chẳng hề vơi!
Sáng danh …
5 - HÀNH ĐỘNG TRONG TUẦN
- Tôi chọn 1 câu Lời Chúa để suy ngẫm và học thuộc.
..........................................................................................
- Đọc Bài đọc 2 Thư 1 Phêrô 1, 17-21 : Thánh Phêrô viết :
“Nếu anh em gọi Người là Cha, thì anh em hãy đem lòng kính sợ mà sống cuộc đời lữ khách này. Anh em hãy biết rằng không phải nhờ những của chóng hư nát như vàng hay bạc mà anh em đã được cứu thoát khỏi lối sống phù phiếm do cha ông anh em truyền lại. Nhưng anh em đã được cứu chuộc nhờ bửu huyết của Con Chiên vẹn toàn, vô tỳ tích, là Đức Kitô.. Nhờ Người, anh em tin vào Thiên Chúa, Đấng đã cho Người trỗi dậy từ cõi chết, và ban cho Người được vinh hiển, để anh em đặt niềm tin và hy vọng vào Thiên Chúa.”
CẦU NGUYỆN VỚI ĐỨC THÁNH CHA
“Mắt tôi đã nhìn thấy ơn cứu độ của Chúa” : Đây là những từ chúng ta lặp lại mỗi đêm trong Kinh Tối.
Với những lời ấy, chúng ta kết thúc một ngày và nói “Lạy Chúa, ơn cứu rỗi của con xuất phát từ Ngài, tay con không phải là hai bàn tay trắng, nhưng đầy tràn ân sủng của Chúa”.
Khi chúng ta nhìn lại, khi đọc lại lịch sử đời mình, chúng ta thấy ân sủng trung tín của Chúa ở đó, không chỉ trong những khoảnh khắc tuyệt vời của cuộc sống, mà cả trong những mỏng dòn, yếu đuối, và đau khổ.
Tên cám dỗ, ma quỷ, cứ nhất mực nhắc đến những bất hạnh của chúng ta, và hai bàn tay trắng của chúng ta. Nó nói rằng trong nhiều năm qua anh chị em chẳng cải thiện được chút nào, anh chị em đã không đạt được những gì anh chị em có thể, họ không cho phép anh chị em làm những gì anh chị em đã được dẫn dắt, anh chị em không luôn luôn trung thành, anh chị em không có khả năng..vv…vv.
Mỗi người trong chúng ta đều biết rất rõ những lời lẽ này. Chúng ta thấy rằng có phần đúng đấy và chạy theo những ý nghĩ và cảm xúc làm chúng ta hoang mang. Và có nguy cơ mất đi la bàn, là sự nhưng không của Chúa. Bởi vì Chúa luôn yêu thương chúng ta và hiến thân cho chúng ta, ngay cả trong những bất hạnh của chúng ta. …. Khi chúng ta dán mắt nhìn lên Chúa, chúng ta mở lòng mình ra cho ơn tha thứ là điều canh tân chúng ta và chúng ta được củng cố nhờ lòng trung tín của Chúa.
(trích bài giảng 1.2.2020)
Xin ACE cùng hiệp thông với các ý cầu nguyện trong tháng 04 trên trang web của PT.