Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca. (Lc 23, 50-56)
Khi ấy có một người tên là Giô-xếp, thành viên của Thượng Hội Đồng, một người lương thiện, công chính. Ông đã không tán thành quyết định và hành động của Thượng Hội Đồng. Ông là người thành A-ri-ma-thê, một thành của người Do-thái, và cũng là người vẫn mong chờ Nước Thiên Chúa. Ông đến gặp tổng trấn Phi-la-tô để xin thi hài Đức Giê-su. Ông hạ xác Người xuống, lấy tấm vải gai mà liệm, rồi đặt Người vào ngôi mộ đục sẵn trong núi đá, nơi chưa chôn cất ai bao giờ. Hôm ấy là áp lễ, và ngày sa-bát bắt đầu ló rạng. Cùng đi với ông Giô-xếp, có những người phụ nữ đã theo Đức Giê-su từ Ga-li-lê. Các bà để ý nhìn ngôi mộ và xem xác Người được đặt như thế nào. Rồi các bà về nhà, chuẩn bị dầu và thuốc thơm. Nhưng ngày sa-bát, các bà nghỉ lễ như Luật truyền.
Suy niệm: Ðức Giê-su không chỉ chết cho tội lỗi chúng ta (1Cor 15,3); nhờ ơn Chúa, Ngài cũng đã cảm nghiệm cái chết như mọi người (Dt 2, 9). Đó là một cái chết thật sự, kết liễu sự hiện hữu cuộc đời trần thế của Ngài. Ðức Giêsu chết giữa chiều và ngày Sa-bát bắt đầu lúc 6 giờ. Vì luật người Do Thái không cho phép làm việc vào ngày Sa-bát, thân xác phải được chôn cất nhanh chóng. Phải có người đủ can đảm để xin phép chính quyền Rô-ma để lấy xác và chôn cất. Các thi hài của các phạm nhân xử tử thông thường không có chôn cất để làm mồi cho kên kên và chó ăn. Ðức Giê-su thoát khỏi sự sỉ nhục này ngang qua sự can thiệp can đảm của Giu-se thành A-ri-mê-thê-a.
Người môn đệ đáng khâm phục và âm thầm của Ðức Giê-su này là ai? Lu-ca thuật lại cho chúng ta rằng Giu-se là một thành phần của Thượng hội đồng, hội đồng tối cao của người Do Thái đã lên án Ðức Giê-su. Chúng ta biết rằng ông đã không đồng ý với lời buộc tội của họ. Ông không tham dự trong các buổi họp hay im lặng khi họ tố cáo Ðức Giê-su. Thế thì Giu-se là loại người nào? Lu-ca kể lại với chúng ta rằng ông là người “tốt lành và công chính” và “tìm kiếm nước Thiên Chúa”. Mặc dầu ông không bênh vực cho Ðức Giê-su ở tòa xét xử, tuy nhiên, ông đã tìm cách tôn kính Chúa trong cái chết của Ngài bằng việc chôn cất Ngài tử tế. Điều này để thực hiện lời tiên báo của ngôn sứ Isaia: “Ngài đã bị khai trừ khỏi cõi nhân sinh… Ngài đã bị chôn cất giữa bọn ác ôn, bị mai táng với người giàu có, dù đã chẳng làm chi tàn bạo, và miệng không hề nói chuyện điêu ngoa” (Is 53,8-9).
Trong sách Khải huyền, Chúa Giê-su nói rằng: “Đừng sợ, Ta là đầu và là cuối. Ta là Đấng hằng sống, Ta đã chết, và nay Ta sống đến muôn đời muôn thuở, Ta giữ chìa khóa của tử thần và âm phủ” (Kh 1,17-18). Không ngôi mộ nào trên thế gian có thể chứa đựng Ðức Giê-su mãi được. Cái chết của Ngài trên thập giá đem lại ơn cứu độ cho chúng ta và sự chiến thắng của Ngài trên sự chết vào sáng phục sinh đã đánh bại tử thần. Cái gì đã giữ Ðức Giê-su không bị thối rữa? Ngài đã thoát khỏi sự thối rữa và Ngài sống lại từ cõi chết nhờ quyền năng Thiên Chúa. “Thân xác con cũng nghỉ ngơi an toàn. Vì Chúa chẳng đành bỏ mặc con trong cõi âm ty, không để kẻ hiếu trung này hư nát trong phần mộ” (Tv 16,9-10). Mầu nhiệm của việc Đức Ki-tô nằm trong mộ vào ngày Sa-bát mặc khải sự nghỉ ngơi của Thiên Chúa vào ngày Sa-bát, sau khi hoàn thành sự cứu chuộc của chúng ta, đem lại sự bình an cho toàn thế giới (Col 1,18-20). Niềm hy vọng của bạn chỉ có trong cuộc đời này, hay nó hoàn toàn dựa vào sự phục sinh của Đức Ki-tô và lời hứa của Ngài rằng ai tin vào Ngài sẽ sống đời đời?
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã chết để con có thể được sống vĩnh cửu trong vương quốc bình an và công chính của Chúa. Xin thêm sức mạnh cho đức tin của con, để con có thể nhận biết sức mạnh của sự phục sinh và sống mỗi ngày trong hy vọng nhìn thấy Chúa mặt đối mặt cho tới muôn đời.
Tác giả: Don Schwager
(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu– chuyển ngữ