13/5 - Đức Mẹ Hiện Ra Tại Fatima, Bồ Đào Nha

Fatima là một làng thuộc trung tâm nước Bồ Đào nha, cách thủ đô Lisbon chừng 70 dặm đường. Làng bao gồm nhiều thôn ấp trên cùng một cao độ. Trong số đó có thôn Aljustrel là nổi tiếng về nghề chăn nuôi.

MeFatima01b

1. Thiên Thần Hiện Ra

Vào mùa xuân năm 1915, Lucia cùng với Francisco và Jacinta De Marto là hai người em họ đang chăn chiên trên đồi Cova da Iria, thì bỗng có đám mây trắng vân vũ như hình người xuất hiện. Các em không hiểu có chuyện gì xẩy ra và càng ngạc nhiên hơn nữa khi các em thoáng thấy bóng một thiếu nữ mặc áo trắng xuất hiện rồi biến đi.

Một năm trôi qua. Như thường lệ các em vẫn thả chiên dưới chân đồi Cabeco. Hôm ấy vào khoảng giữa trưa, trời bắt đầu đổ mưa. Để tìm chỗ trú mưa, các em lùa đàn chiên leo lên con dốc, chui vào nơi hang động nằm giữa rừng cây Olive. Từ nơi đây các em có thể nhìn bao quát được cả xóm làng Fatima, thôn Casa Velha và Eira de Pedra nữa. Cơn mưa như đã ngớt, Lucia và các em bỏ đồ ra ăn, lần hạt chung rồi cùng nhau chơi đánh bài như thường lệ. Vừa chơi đưọc một lúc thì gió bắt đầu thổi mạnh lùa vào cả trong hang, rung chuyển cả cành cây, khiến ai nấy cũng đều nheo mắt nhìn ra ngoài. Bỗng kìa, trên các lùm cây ở phía đông lại có ánh sáng chói chang tỏa xuống, có bóng người, thân hình trong suốt và sáng hơn thủy tinh phản chiếu ánh nắng mặt trời. Người ấy tiến lại càng gần càng rõ ràng hơn. Người ấy bảo:

- Đừng sợ, Ta là Thiên Thần Hòa Bình, hãy cùng Ta cầu nguyện.

Thiên Thần quỳ xuống đất, cúi mình cầu nguyện. Các em nghe theo cũng quỳ xuống và lập lại theo lời Thiên Thần: "Lạy Chúa, con tin kính Chúa, con thờ lạy Chúa, con trông cậy và yêu mến Chúa. Con xin Chúa tha thứ cho những kẻ không tin, không thờ lạy, không trông cậy và không yêu mến Chúa". Thiên Thần lập lại lời này tới 3 lần rồi đứng lên bảo:

- Hãy cầu nguyện như thế, Trái tim Chúa Giêsu và Mẹ Maria sẽ nhận lời các em.

Sau đó Thiên Thần biến đi còn các em cứ quỳ đấy như bất động và lập lại lời Thiên Thần dạy. Qua lần cầu nguyện này các em cảm thấy tâm hồn đầy sung sướng, tin tưởng và sống thân tình với nhau hơn vì được gần Chúa hơn. Việc Thiên Thần hiện đến giúp cầu nguyện và nhắn nhủ mỗi lần cũng dần quen với hoạt cảnh mỗi ngày. Nhưng việc Thiên Thần hiện ra vẫn là chuyện quan trọng và được các em lưu tâm hơn cả. Lần thứ ba Thiên Thần hiện ra tay cầm Bánh Thánh đặt trên miệng Chén. Từ đó có mấy giọt máu rơi xuống Chén Thánh. Thiên Thần buông Chén Thánh và Bánh Thánh đứng lơ lửng trên không rồi quỳ xuống thờ lạy và cầu nguyện:

"Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh là Cha và Con và Thánh Thần, con sấp mình thờ lạy Chúa. Con xin dâng lên Chúa Mình Thánh, Máu Thánh, Linh hồn và Thiên Tính Chúa Giêsu đang ngự thật trong các Nhà Chầu trên khắp thế giới, để đền tạ những xúc phạm Ngài đã phải chịu. Vì công nghiệp vô cùng của Thánh Tâm Chúa và Khiết Tâm Mẹ, con xin Chúa cho những người tội lỗi được biết ăn năn trở về". Rồi Thiên Thần cầm Mình Thánh trao cho Lucia chịu; Máu Thánh trao cho Jacinta và Phanxicô chịu. Thiên Thần nói:

- Hãy nhận lấy Mình Máu Chúa Giêsu, Đấng đã bị lăng nhục vì những kẻ vô ơn bội nghĩa. Hãy xin Chúa cứu chữa những tội lỗi của họ và hãy an ủi Thiên Chúa các em vừa chịu.

Thiên Thần quỳ xuống và lập lại với các em ba lần lời nguyện "Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh...." như lần đầu rồi biến đi. Dần dần ý nghĩa việc tham dự vào thị kiến ấy đã làm các em thay đổi cuộc sống.

2. Thân Thế Ba Em Được Diễm Phúc Thấy Đức Mẹ

MeFatima001. Lucia

Lucia là em lớn nhất sinh ngày 22 tháng 3, 1907. Em là con út trong gia đình bảy anh chị em. Cha em là ông Antonio, một người cha chịu khó làm việc, sống giản dị, bình thường và thân tình với các bạn bè chòm xóm. Mẹ em là bà Maria Rosa. Bà có tâm hồn đạo đức, có tính thẳng thắn, nghiêm khắc trong việc giáo dục con cái. Mỗi tối bà thường đọc sách đạo đức hoặc Thánh Kinh cho các con nghe. Bà thường nhắc các con cầu nguyện, khuyến khích lần chuỗi Mân Côi. Vì thế các con bà đều sống đạo tử tế. Gia đình ông bà sống trong thôn Aljustrel, một ngọn đồi nhỏ thuộc làng Fatima, nước Bồ Đào Nha. Ông bà chuyên về nghề nông và làm chủ được một số những mảnh vườn nhỏ nằm rải rác trong những ngọn đồi lân cận.

Lucia khoẻ mạnh, hiền lành và có tâm hồn thánh thiện, phản ảnh qua đôi mắt đen huyền dễ thương. Lucia tuy là con út, nhưng các anh chị rất kính nể vì cái phong độ của em. Lucia vui tính và tốt bụng, ai cũng thích được chơi chung với em. Lucia cũng rất dễ được các bạn nghe lời, được các bạn mến chuộng và kính phục. Lucia thông minh, lại có giọng hát truyền cảm, nhảy múa thật điêu luyện, lại rất để ý đến việc ăn mặc, nên lúc nào cũng chỉnh tề, đoan trang và đức nết, khiến ai cũng thích.

2. Francisco

Francisco và Jacinta là em họ của Lucia, con ông bà Manuel Marto và Olimpia (Bà Olimpia là em gái của ông Antoniô). Francisco là con trai út trong gia đình, sinh ngày 11 tháng 6, 1908. Cậu có thân hình vạm vỡ, rất đẹp trai và tình tình giống hệt như cha, bởi thế người ta thường gọi Francisco là "ông Marto con". Francisco rất thích thi đua, nhưng thắng hay bại đối với cậu không thành vấn đề. Thua lắm thì lủi thủi tìm góc nào đó ngồi im lặng một mình bày mưu tìm dịp đoạt lại thắng lợi. Ông Marto là cha của Franciscô. Ông rất được mọi người kính nể vì ông khôn ngoan và tự tin vào việc mình làm. Ông rất thích ngắm cảnh thiên nhiên và suy nghĩ về những vẻ đẹp huyền nhiệm của nó. Ông nhận xét: "Francisco đôi lúc hăng tiết như con bò và rất bạo dạn, không sợ đêm tối. Nó thích chơi với súc vật như Kỳ Nhông, Tắc Ké, Rắn Rết....". Francisco cũng thích âm nhạc, múa nhảy, bởi thế lúc nào cũng mang theo ống sáo để ca hát với bạn bè.

3. Jacinta

Jacinta sinh ngày 11 tháng 3, 1910, nhỏ hơn anh Francisco gần hai tuổi. Jacinta có khuôn mặt tròn trịa, nước da mịn màng, cặp mắt trong sáng và linh lợi, miệng nhỏ, đôi môi mỏng và chiếc cằm hơi mập. Thân hình cân đối chứ không nặng ký như Francisco. Jacinta có tâm tính hiền hoà, nhẹ dạ chứ không thích chọc phá người khác. Cô rất dễ thương, không ích kỷ nhưng rất công bình trong khi chơi. Jacinta rất thân với chị Lucia, gắn bó với chị hơn, vì thế Jacinta hay năn nỉ với mẹ cho đi chăn chiên hoặc sang chơi nhà chị.

Khi đi chăn chiên, thường thường các em tụ họp lại chơi với nhau, hát những bài ca ngắn. Mỗi khi nghe chuông nhà thờ hoặc thấy mặt trời đứng bóng, các em cùng nhau đọc kinh Thiên Thần đã day rồi ăn trưa. Ăn xong các em lần chuỗi Mân Côi, sau đó lại tiếp tục trò chơi bỏ giở trước đấy. Chiều đến, các em lùa chiên về nhà, dùng bữa, đọc kinh tối rồi đi ngủ.

3. Đức Mẹ Hiện ra lần thứ Nhất 13/05

MeFatima03

Từ nhà đến đồi Cova da Iria các em phải đi theo con đường đất cong queo, chiên vừa đi vừa gặm cỏ, nên hầu như gần trưa các em mới tới nơi ấn định. Hôm ấy vào ngày 13 tháng 5, 1917, lùa chiên lên tới đỉnh đồi được một lúc, thì tiếng chuông Truyền Tin từ ngọn tháp nhà thờ vang dậy, báo hiệu giờ ăn trưa đã đến. Các em mở gói ra ăn. Dùng bữa xong, các em lần hạt rồi chơi trò chơi. Đột nhiên một luồng sáng như chớp từ trên cao giáng xuống giữa bầu trời oi bức, như báo hiệu sẽ có mưa bão. Các em ngưng chơi và quyết định lùa chiên về nhà trước khi trời đổ mưa. Lập tức các em lùa chiên lại và bắt đầu dẫn chiên về. Vừa hồi hộp vừa như bị một hấp lực nào thu hút, khiến ai nấy cũng ngoái cổ nhìn lại đàng sau. Bỗng một bà đẹp hiện đến đứng trên ngọn cây sồi phía sau.

Lucia kể: Bà đẹp mặc áo trắng, rực rỡ như mắt trời, trong sáng như pha-lê và bà được bao quanh bởi muôn vàn tia nắng mặt trời. Bà nói:

- Các con đừng sợ, Ta không làm hại các con đâu.

Lúc ấy, Lucia mạnh dạn nói chuyện:

- Bà từ đâu đến?

Trong khi đưa tay chỉ lên trời bà nói:

- Ta từ thiên đàng đến.

- Bà muốn chúng con làm gì?

- Các con hãy đến đây vào ngày 13 mỗi tháng, trong 6 lần liên tiếp, rồi Ta sẽ cho các con biết Ta là ai và Ta muốn gì. Ta sẽ trở lại đây lần thứ bảy nữa.

- Vậy con có được lên trời không?

- Có, con sẽ được lên trời.

- Còn Jacinta và Francisco thì sao?

- Được, nhưng Francisco phải lần hạt nhiều.

Cả ba em đều được chìm đắm trong ánh sáng vinh quang của Mẹ. Nhưng chỉ Franciscô thì không nhìn thấy gì cả, cũng không nghe được tiếng bà nói nữa. Mãi cho tới khi nghe lời chị Lucia lần hạt, đến hết chục thứ nhất thì Francisco mới được trông thấy bà với vẻ rực rỡ uy nghi. Lucia còn đặt nhiều câu hỏi khác nữa. Cuối cùng Đức Mẹ hỏi lại:

- Các con có muốn dâng mình cho Chúa và đón nhận mọi đau khổ Ngài gửi đến, để đền vì những tội lỗi người ta xúc phạm đến Người và xin cho họ được ăn năn trở lại không?

- Dạ chúng con muốn. Lucia mạnh dạn trả lời thay cho hai em.

- Vậy từ nay các con sẽ được chịu nhiều đau khổ, nhưng ơn Chúa sẽ phù trợ các con.

Nói rồi Đức Mẹ mở hai tay ra giãi ánh sáng xuống các em. Đức Mẹ nói tiếp:

- Chúng con hãy lần hạt Mân Côi hàng ngày, để cầu cho thế giới được chóng hòa bình và chiến tranh sớm chấm dứt.

Đoạn Người cất mình lên tiến về phía mặt trời mọc cho tới khi biến mất vào không gian bao la. Các em đứng đờ ra một hồi lâu, mắt hướng về phía các em nhìn Đức Mẹ biến dạng. Dần dần các em trở về với thực tại. Đó là lần đầu tiên được Đức Mẹ hiện đến. Lòng các em vui sướng và hân hoan giống như lần Thiên Thần hiện đến với các em.

Trong lần hiện ra này, Đức Mẹ còn cho các em biết nhiều điều khác nữa. Các em đều quyết tâm giữ kín chuyện này. Chiều về, ba mẹ đều đi vắng; Jacinta đứng ngóng mẹ đến nóng lòng, quên cả lời chị Lucia dạy. Vừa thấy bóng mẹ từ xa đi về, em đã chạy lại nắm tay mẹ mà khoe: "Con được thấy Đức Mẹ ở trên đồi Cova". Thế là câu chuyện bị vỡ lở, tin Đức Mẹ hiện ra được loan truyền đi khắp nơi. Kẻ tin người không đã làm xôn xao cả xóm làng. Gia đình thì bực bội vì con không nghe theo. Lời Đức Mẹ đã thành sự thật "Con sẽ gặp nhiều đau khổ, nhưng ơn Chúa sẽ giúp con".

Nguồn: http://www.cdmedongcong.net/


Ý kiến của bạn


Mã an ninh
Click thay đổi mã khác

Copyright @ 2021 Cursillo Sài Gòn
Ban Biên tập trang Web Cursillosaigon.org
Email: cursillosg2015@gmail.com