Lời Chúa CN

PHÚC ÂM CHÚA NHẬT II MÙA VỌNG Năm A (Mt 3, 1-12) 04/12/2016

Alleluia, alleluia !

- Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng;
và mọi người sẽ thấy ơn cứu độ Thiên Chúa - Alleluia

-----------------

"Hãy ăn năn thống hối, vì nước trời gần đến."

Tin Mừng theo Thánh Mát-thêu.

 

1 Hồi ấy, ông Gio-an Tẩy Giả đến rao giảng trong hoang địa miền Giu-đê rằng:

2 "Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần."

3 Ông chính là người đã được ngôn sứ I-sai-a nói tới: Có tiếng người hô trong hoang địa: Hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi.

4 Ông Gio-an mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, lấy châu chấu và mật ong rừng làm thức ăn.

5 Bấy giờ, người ta từ Giê-ru-sa-lem và khắp miền Giu-đê, cùng khắp vùng ven sông Gio-đan, kéo đến với ông.

6 Họ thú tội, và ông làm phép rửa cho họ trong sông Gio-đan.

7 Thấy nhiều người thuộc phái Pha-ri-sêu và phái Xa-đốc đến chịu phép rửa, ông nói với họ rằng: "Nòi rắn độc kia, ai đã chỉ cho các anh cách trốn cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng xuống vậy?

8 Các anh hãy sinh hoa quả để chứng tỏ lòng sám hối.

9 Đừng tưởng có thể bảo mình rằng: "Chúng ta đã có tổ phụ Áp-ra-ham." Vì, tôi nói cho các anh hay, Thiên Chúa có thể làm cho những hòn đá này trở nên con cháu ông Áp-ra-ham.

10 Cái rìu đã đặt sát gốc cây: bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa.

11 Tôi, tôi làm phép rửa cho các anh trong nước để giục lòng các anh sám hối. Còn Đấng đến sau tôi thì quyền thế hơn tôi, tôi không đáng xách dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho các anh trong Thánh Thần và lửa.

12 Tay Người cầm nia, Người sẽ rê sạch lúa trong sân: thóc mẩy thì thu vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ vào lửa không hề tắt mà đốt đi."

 

Khi ông Gio-an Tẩy Giả bắt đầu rao giảng, quân La Mã đã chiếm đóng Ít-ra-en trên dưới 90 năm rồi. Họ để yên Hê-rô-đê làm vua nhưng toàn dân đều oán ghét. Các tôn giáo chia rẽ nhau, mọi người không còn biết tin vào ai. Có những người thỏa hiệp với ngọai bang, có những người kháng chiến, rất thường có người được kích động tìm cách làm cho mình được chú ý và hứa ban ơn cứu độ, nhưng kết cuộc lúc nào cũng tồi tệ.

Gio-an bắt đầu rao giảng trong bầu khí ấy. Ông sống trong «  sa-mạc » xứ Giu-đê (giữa sông Gio-đan và Giê-ru-sa-lem). Thật ra vùng này không như sa mạc, nhưng điều Thánh sử Mát-thêu quan tâm không phải vì vùng này ít người, khô héo nhưng là ý nghĩa thiêng liêng của sa mạc: viết như thế ngài đã có trong đầu âm vang của trải nghiệm dân tộc Ít-ra-en trong sa mạc thời Xuất Hành, cùng với quan niệm sa mạc những tư tưởng các ngôn sứ thời Giao Ước cực kỳ sốt sắng, điều tiên tri Hô-sê gọi là những cuộc đính hôn.

Gio-an Tẩy giả xuất hiện, tất cả y phục cũng như cách sống của ông giống các tiên tri danh tiếng thời Cựu Ước đặc biệt Ê-li-a. Cũng là cách Thánh Mát-thêu nhắc lại cho chúng ta lời tiên tri của Ma-la-khi: « 23 Này Ta sai ngôn sứ Ê-li-a đến với các ngươi, trước khi Ngày của ĐỨC CHÚA đến, ngày trọng đại và kinh hoàng. » (Ml 3, 23). Đó là cách nói những gì Gio-an Tẩy Giả loan báo, là đích thân Đấng Mê-si-a. 

Qua những gì Gio-an Tẩy Giả rao giảng, ông nhập đoàn với các tiên tri: như các ngài, ông có hai cách nói: hiền từ, khích lệ những người bé mọn, cứng rắn và đe dọa những kẻ kiêu căng. Nhưng chúng ta biết rằng, thật ra ông không ám chỉ một người nào hay hạng người nào nhưng muốn nói tới những cách hành xử. Mục đích là trấn an những kẻ bé mọn, nhưng cũng để làm tỉnh thức những kẻ « ta đây »… hay đúng hơn là làm cho họ chú ý đến cách cư xử của mình. Ví dụ như cụm chữ ngài dùng không như một lời mắng « nòi rắn độc kia » nhưng là một lời cảnh báo: đó là cách nói « các ông cùng là một thứ con rắn « cám dỗ » trong vườn địa đàng ».

Như các ngôn sứ khác, ông Gio-an Tẩy giả loan báo cuộc phán xét không phải lựa ra, người này với người khác nhưng từ bên trong từng người chúng ta. Ông dùng hình ảnh của lửa, chúng ta đã gặp trong hướng ấy với ngôn sứ Ma-la-khi (Ml3, 19-20) (CN XXXIII TN C): tất cả những gì đã chết, khô héo (hiểu trong cách sống chúng ta), sẽ bị chặt đi và cho vào lửa đốt … nhưng chúng ta biết rằng người làm vườn làm như thế để cho cành tốt phát triển. Người nông dân cũng lựa ra như thế đến mùa gặt: lúa sẽ được gom về kho lẫm, rơm thì đốt đi. Những gì tốt nơi chúng ta, dù có ít đi nữa, sẽ được cẩn thận giữ lại. Đây cũng là một Tin Mừng: trong mỗi chúng ta có những cách hành xử, ăn ở làm chúng ta không mấy hãnh diện … những thứ ấy chúng ta sẽ được bỏ đi, để dành nhiều chỗ cho thứ khác.

Chúng ta hẳn biết đấy: ông Gio-an Tẩy giả không nói cho người Xa-đốc, cũng không cho người Pha-ri-sêu, cũng không cho người thường dân rằng mọi chuyện đã hết, không còn làm gì được nữa. Ông không hận thù gì đối với người này hay người khác. Với chúng ta, tôi nghĩ ông nói: « Nơi anh em, dù từ đâu đến »: « 1 Từ gốc tổ Gie-sê, sẽ đâm ra một nhánh nhỏ, từ cội rễ ấy, sẽ mọc lên một mầm non. » (Is 11, 1). Thế mà ông Gio-an Tẩy giả nói rõ rằng Chúa Giê-su sẽ làm việc sàng lọc ấy: « Đấng đến sau tôi thì quyền thế hơn tôi, tôi không đáng xách dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho các anh trong Thánh Thần và lửa. 12 Tay Người cầm nia, Người sẽ rê sạch lúa trong sân: thóc mẩy thì thu vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ vào lửa không hề tắt mà đốt đi ». Điều này có nghĩa là Đấng Giê-su thành Na-da-rét là Thiên Chúa. Lý do là trong suốt Cựu Ước Thiên Chúa được xem như Quan Toà tối cao, đấng thử thách tim gan con người biết sự thật từng người.

Ông Gio-an Tẩy Giả cũng có một cách tượng hình để nói về Chúa Giê-su: « Đấng đến sau tôi thì quyền thế hơn tôi » (Phải biết rằng trong Thánh Kinh chữ quyền thế dành cho Thiên Chúa) « tôi không đáng xách dép cho Người ». Phải tưởng tượng cảnh này: dĩ nhiên muốn xuống sông Gio-đan phải cởi giày. Khi một nhân vật quan trọng có nô lệ thì người hầu ấy phải cởi giày cho chủ. Nhưng nếu người ấy có một môn đệ, người môn đệ này hàng trên người nô lệ nên không cởi giày cho thầy mình. Ông Goan nói: « Phần tôi, tôi không đáng là môn đệ Chúa Giê-su; tôi cũng không đáng là nô lệ của Ngài, vì thế tôi càng không đáng cởi giày cho Ngài »

Điều rất thú vị trong câu truyện, cho đến lúc ấy, người trong tư thế là thầy có nhiều môn đệ theo, chính là ông Gio-an Tẩy Giả chứ không phải Chúa Giê-su. Tại sao ông Gio-an lại khép mình trước Người mới tới ? Bởi vì Chúa Giê-su là Đấng sẽ làm phép Rửa, tức là dìm nhân loại trong lửa của Thần Khí: « 11 Tôi, tôi làm phép rửa cho các anh trong nước để giục lòng các anh sám hối… (ngụ ý nói tôi chỉ là con người) Người sẽ làm phép rửa cho các anh trong Thánh Thần và lửa ». Ai có quyền trên Thánh Thần như thế được, nếu không phải là Thiên Chúa ? Nếu tiên tri Giô-en có ở đó, bên bờ sông Gio-đan ngài có thể nói: các bạn thấy không, tôi đã nói với các bạn, một ngày kia Thiên Chúa sẽ đổ Thần Khí trên hết thảy người phàm. (Ge 2, 28). Chúng ta chỉ cần buông chúng ta cuốn theo ngọn lửa ấy.

***

Tác giả: bà Marie-Noëlle Thabut
Nguồn: http://www.eglise.catholique.fr/
Dịch giả: Ernest Marco Huỳnh Lương


Ý kiến của bạn


Mã an ninh
Click thay đổi mã khác

Copyright @ 2021 Cursillo Sài Gòn
Ban Biên tập trang Web Cursillosaigon.org
Email: cursillosg2015@gmail.com