Tôi tên Phêrô Maria Võ Minh Quang, dự khóa # 11 Sài Gòn, năm 2014, hiện sinh hoạt trong Nhóm thân hữu Augustinô. Hôm nay tôi xin chia sẻ với quý Anh Chị những thăng trầm trong cuộc sống của tôi, qua đó tôi đã tìm ra ánh sáng soi đường giúp tôi đi đến chỗ tôi đang đứng.
Thưa Cha cùng quý Anh Chị, Ít nhất có 3 lần trong đời, tôi được ánh sáng chiếu soi. Lần đầu là tôi đón nhận ánh sáng từ Chúa Giêsu, lần thứ hai từ Đức Mẹ Maria và lần thứ ba từ Cha Sở.
1. Ánh sáng là Chúa Giêsu
Cách đây... năm, tôi xuất ngũ trở về nhà sau hơn 3 năm thi hành nghĩa vụ quân sự. Hè năm đó, tôi quen cô bạn trong dịp sinh hoạt hè cùng chi đoàn phường với các em thiếu nhi tại địa phương. Sau kỳ hè ấy, tôi và cô bạn được chọn vào lớp cảm tình đảng. Anh bí thư đoàn phường gặp 2 đứa tôi và đề nghị chúng tôi theo học. Tôi từ chối với lý do: ”Cha tôi làm việc cho chế độ Sài Gòn, ông làm bên ngành đặc biệt nên tôi sẽ không được vào Đảng đâu, học làm gì cho PHÍ !” cô bạn thì nói: “Gia đình em có đạo Công giáo, không vào Đảng được đâu.” Lúc này anh bí thư mới nói nhỏ: ”lý lịch phần nào đáng ghi thì mình ghi, còn không thì bỏ trống, AI BIẾT? ” Nhưng cô bạn của tôi bảo: “Em không nói dối được”. Vậy đó, đấy là lần đầu thằng khờ tôi nghe được cô bạn nói về đạo Công giáo. “Người có đạo Không Nói Dối”. Thấy cô bạn nói về Chúa cũng hay hay, nên tôi thường tìm lý do để được ở bên cô bạn và rồi tôi yêu cô bạn lúc nào, HỔNG BIẾT ! Tôi đem việc đó về nói với ba má, cả việc “Nếu lấy vợ là người có đạo Công giáo, tôi phải theo đạo”. May thay, gia đình đã đồng ý và chọn ngày để tôi đưa ba má đến nhà cô bạn. Ngày 22 tháng chạp năm đó xảy ra một biến cố. Ba tôi trên đường từ nơi chăn nuôi của gia đình về nhà, bổng dưng biệt tăm. Gia đình cuống lên chạy tìm mọi nơi, từ nhà bạn bè, đến công viên cả bệnh viện... đều không thấy. Cả nhà lo lắng, nhưng có lẽ tôi là người lo nhiều nhất (sợ rằng mình sẽ không lấy được vợ). Nhưng cô bạn động viên “chắc không sao đâu”. Bảy ngày sau, ba tôi về nhà đúng ngày 30 Tết. Thật may mắn!
Sau gần 1 năm học giáo lý, tiến lên bàn thờ trước mặt Thiên Chúa cùng người thân, tôi và cô ấy đã thành vợ chồng của nhau. Cảm ơn bà xã, nhờ cô ấy mà Ánh Sáng GIÊSU đã đến với tôi. Cũng may cho tôi, là có được người bố vợ siêng năng và nhẫn nhịn, dìu dắt cho tôi từng bước, đem tôi đến gần Ánh Sáng Thiên Chúa hơn qua những công việc phụ giúp giáo xứ. Chúa Nhật, Lễ Trọng hay ngày thường, lúc rảnh rỗi tôi đến nhà thờ đã thành thói quen, nên khi bố vợ mất, tôi vẫn giữ được thói quen ấy.
2. Ánh sáng từ Mẹ Maria
Rồi công việc cuốn vợ chồng tôi theo, do làm việc siêng năng nên kinh tế gia đình ngày càng khá hơn. Năm 2006, "BÃO" thị trường chứng khoán đến Việt nam, và ghé thăm gia đình tôi. Lúc ấy, do nhàn việc, nghĩ mình có chút hiểu biết và được trang bị thêm vài khóa học về TTCK, tôi hăm hở bước chân vào CƠN BÃO và bị nó cuốn theo luôn. Chỉ làm việc vài ngày, mà tiền kiếm được có lúc bằng 1-2 năm để dành, đã làm đầu óc tôi mê muội. Tôi đã làm một việc mà sau này tôi ân hận mãi, đó là "lôi kéo bà xã mình vào vòng xoáy của cơn Bão". Khi bong bóng TTCK vỡ, cũng là lúc tài sản trong gia đình lần lượt ra đi. "Em ơi, mình bán bớt miếng đất ở........" "Em ơi, mình bán bớt mảnh đất ở........" "Em ơi........em ơi........!!". Bà xã tôi suy sụp hoàn toàn, đến bệnh viện thường xuyên. May thay, lúc này chúng tôi lại nhìn thấy Ánh Sáng, vì chợt nhớ đến một thói quen ngày xưa hay làm, mà nay đã quên. Đó là cầu nguyện trước khi làm một việc trọng đại. Thế là chúng tôi cùng đọc kinh trước ĐỨC MẸ, cầu nguyện xin MẸ hướng dẫn, và xin ý kiến MẸ. MẸ bảo: “DỪNG”. Thế là vợ chồng tôi bán hết toàn bộ CK và rời khỏi CƠN BÃO. BÃO đi qua, tạ ơn Chúa, vợ chồng tôi vẫn còn giữ lại được căn nhà và mấy căn phòng cho thuê bé tẹo, mà ngày xưa có lúc chỉ là tiền học hành của con, thì nay nó lại chính là nguồn nuôi sống cả nhà. "CẢM TẠ MẸ" trong những lúc gia đình con gặp gian khó, "NHỜ ƠN MẸ" mà mẹ vợ con, cùng ACE trong gia đình đã động viên, an ủi, giúp vợ chồng con vượt qua được biến cố này.
3. Ánh sáng từ Cha Sở
Ngày còn khá, anh em, bạn bè gặp khó khăn hay tìm đến vay mượn. Nhưng lúc này hoàn cảnh gia đình đang khốn khó, nên vợ chồng tôi tìm đến để mong anh em, bạn bè trả lại mình những gì đã vay mượn. Nhưng, người thì hứa, người thì dọn đi nơi khác, người thì lờ luôn. Quá bức xúc, nên vợ chồng tôi đã làm một việc dại dột, đó là nhờ đến mấy đứa em... Thế là vợ chồng tôi dính vào rắc rối, chính quyền mời lên làm việc nhiều lần. Chính vào lúc này vợ chồng tôi đã lên gặp Cha Sở, và xin người tư vấn giúp giải quyết rối mà mình đang gặp phải. Cha Sở phán "HẠ CÁNH AN TOÀN". Tôi rất cảm kích những lời động viên của Cha Sở, trong những lúc khó khăn, loay hoay không tìm thấy lối đi, lời của Cha Sở như tiếp thêm Ánh Sáng, cho tôi nhìn thấy sự mê muội của mình. Nghe lời Cha Sở, vợ chồng tôi dần thoát ra khỏi bóng đêm u tối, như người lạc lối nay nhìn thấy Ánh Sáng và biết rằng mình sẽ phải làm gì. Vợ chồng tôi thường nói với nhau: "mình xin điều này, nhưng Chúa lại ban cho mình cái khác, thôi cũng được, Chúa trao cho gì, thì mình nhận nấy. "CẢM TẠ CHÚA". Sau đấy, Cha Sở đã bảo trợ cho tôi đến với PT Cursillo. Giờ đây, mỗi khi đến với CHÚA GIÊSU, THẦY CHÍ THÁNH, LÀ ÁNH SÁNG THẬT, tôi cảm thấy thật nhẹ nhàng và hạnh phúc. Tôi không còn hổ thẹn với bản thân mình, trước mọi người ACE chung quanh khi nói về CHÚA GIÊSU, THẦY CHÍ THÁNH, và lúc cất lên lời Kinh: "Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng... AMEN."
Xin cảm ơn Cha và quý anh chị đã lắng nghe.
Ultreya 20/12/2014