Alleluia. Alleluia!
Lạy Chúa xin tỏ lòng từ bi Chúa cho chúng con,
và ban ơn cứu rỗi cho chúng con. - Alleluia
-----------------
"Hãy tỉnh thức để sẵn sàng"
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
37 "Quả thế, thời ông Nô-ê thế nào, thì ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy.
38 Vì trong những ngày trước nạn hồng thuỷ, thiên hạ vẫn ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi cho đến ngày ông Nô-ê vào tàu.
39 Họ không hay biết gì, cho đến khi nạn hồng thủy ập tới cuốn đi hết thảy. Ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy.
40 Bấy giờ, hai người đàn ông đang làm ruộng, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại;
41 hai người đàn bà đang kéo cối xay, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại.
42 "Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến.
43 Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết vào canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông đã thức, không để nó khoét vách nhà mình đâu.
44 Cho nên anh em cũng vậy, anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.
Có một điều chắc chắn là bài này không để làm chúng ta sợ, mà để soi sáng chúng ta. Có thể nói bài này được viết theo thể văn « khải huyền », có nghĩa là « vén một góc màn lên ». Vén màn cho thấy thực tế. Và thực tế quan trọng nhất, đó là sự Chúa Ki-tô đến.
Hẳn các bạn nhận xét các từ ngữ như, quang lâm, đến được lặp lại nhiều lần, khi nói về Chúa Giê-su: « Quả thế, thời ông Nô-ê thế nào, thì ngày Con Người quang lâm; … Ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy; anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến; chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến ». Điều này để nói lên sứ điệp trung tâm là loan báo, Chúa Giê-su Ki-tô sẽ đến.
Điều lạ lùng là Chúa Giê-su dùng thì tương lai để nói về Ngài sẽ đến « Con Người sẽ đến ». Nếu Ngài dùng thì quá khứ thì chúng ta dễ hiểu hơn! Thật vậy, nếu Ngài đang nói là Ngài đã ở đây rồi, Ngài đã đến rồi. Chữ « đến » ở đây không đồng nghĩa với sinh ra. Đọan sau của bài sẽ nói rõ hơn cho chúng ta.
Ngay bây giờ tôi muốn dừng lại đôi chút về điều thường làm cho chúng ta bối rối trong bài Phúc Âm này. Đó là sự so sánh với đại hồng thuỷ, đời ông Nô-ê và lời cảnh báo sau đó: « 40 Bấy giờ, hai người đàn ông đang làm ruộng, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại; 41 hai người đàn bà đang kéo cối xay, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại ». Làm sao nghe được bài Phúc Âm, tức là bài Tin Mừng ?
Như thường lệ, phải có một hành động đức tin trước hết. Hoặc chúng ta đọc những câu này với não trạng Con Rắn thời SángThế - tức là nghi kỵ - hoặc chúng ta chọn tin tưởng: mỗi lần Chúa Giê-su nói cho ta điều gì là để mặc khải kế hoạch yêu thương của Thiên Chúa, không thể nào để cho chúng ta hoảng sợ.
Thật ra ở đây Chúa Giê-su cho chúng ta một lời khuyên bảo. Chúa chọn mẫu gương ông Nô-ê: thời ông Nô-ê không một ai ngờ. Điều đáng nhớ Nô-ê là người công chính và được cứu. Tất cả những gì công chính sẽ được cứu rỗi.
Thì ở đây chúng ta nhận ra đề tài thường gặp, đó là sự phán xét - những gì tốt và xấu - giữa lúa và cỏ lùng: « hai người đàn ông đang làm ruộng, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại; 41 hai người đàn bà đang kéo cối xay, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại ». Dĩ nhiên nói những gì tốt và xấu như phân loại rõ ràng nơi loài người, chỉ là một cách nói: có tốt, có xấu, có lúa, có cỏ lùng, mỗi thứ đều hiện hữu trong con người mỗi chúng ta. Tự trong thâm sâu chúng ta, những gì tốt sẽ được tồn giữ những gì xấu sẽ bị diệt tận rễ. Chúng ta chỉ cần tỉnh thức, như Chúa Giê-su nói, tức là sẵn sàng ngày « Con Người sẽ đến ».
Tôi xin lưu ý một điểm khác, Chúa Giê-su tự xưng mình là « Con Người »: ba lần trong chỉ mấy hàng. Đó là một từ ngữ được nghe quen thuộc nhưng chỉ có Chúa Giê-su mới dùng đến. Ngài dùng rất thường: 30 lần trong Tin Mừng theo Thánh Mát-thêu. Nếu các bạn còn nhớ, tiên tri Đa-ni-en, hồi thế kỷ thứ II trước CN đã nói: « 13 Trong những thị kiến ban đêm, tôi mải nhìn thì kìa: có ai như một Con Người đang ngự giá mây trời mà đến. Người tiến lại gần bên Đấng Lão Thành và được dẫn đưa tới trình diện. 14 Đấng Lão Thành trao cho Người quyền thống trị, vinh quang và vương vị; muôn người thuộc mọi dân tộc, quốc gia và ngôn ngữ đều phải phụng sự Người. Quyền thống trị của Người là quyền vĩnh cửu, không bao giờ mai một; vương quốc của Người sẽ chẳng hề suy vong. » (Đn 7, 13-14).
Theo tiếng Do Thái chữ « con người » chỉ muốn nói là « người ». Nhân vật ở đây đúng là một người, và người ấy đến từ đám mây trên trời, theo Thánh Kinh người ấy thuộc về thế giới của Thiên Chúa: sau cùng đấng ấy được phong vương cho cả vũ trụ và vĩnh viễn. Nhưng điều lạ kỳ trong bài tường thuật của tiên tri Đa-ni-en là từ ngữ « con người » còn có nghĩa cho cả tập thể. Nó biểu hiện điều tiên tri Đa-ni-en gọi là: « vương quốc với quyền thống trị cũng như địa vị cao cả của các vương quốc khắp thiên hạ sẽ được trao cho dân thánh của Đấng Tối Cao. Vương quyền của dân ấy là vương quyền vĩnh cửu, và mọi quyền thống trị sẽ phụng sự và vâng phục dân ấy."» (Đn 7, 27); hay còn như là: « chư thánh của Đấng Tối Cao sẽ lãnh nhận vương quyền và nắm giữ vương quyền ấy mãi mãi muôn đời. » (Đn 7, 18)
« Con Người » vừa là một đấng, riêng biệt vừa là một tập thể, một dân tộc. Khi Chúa Giê-su tự xưng là Con Người có thể làm cho cử tọa ngạc nhiên vì họ biết rằng Con Người là nói đến tập thể. Làm như thế Ngài muốn cho họ hiểu vai trò Đấng Cứu độ của Ngài, mang vận mạng của cả nhân loại. Hơn nữa nếu tiếng Do Thái hiểu con người là người, điều này muốn nói lên nghĩa nguyên thuỷ của cả loài người. Thánh Phao-lô phát biểu cách khác cùng một mầu nhiệm ấy khi thánh nhân gọi Chúa Ki-tô là « A-dong Mới ». Ngài còn nói Chúa Ki-tô là Đầu của mộtThân Thể trong ấy chúng ta là chi thể. Còn thánh Augustinô, ngài gọi Chúa Ki-tô toàn diện, Đầu và Thân, thánh nhân nói: « Đầu chúng ta đã ở trên trời, chi thể còn ở dưới đất » .
Thật ra khi chúng ta nói: « chúng ta vẫn đợi chờ ngày hồng phúc, ngày Đức Giêsu Kitô, Đấng cứu độ chúng ta ngự đến », thì đó là ta nói về Chúa Ki-tô toàn diện như Thánh Augustinô. Lúc bấy giờ chúng ta hiểu vì sao trong bài này Chúa Giê-su có thể dùng thì tương lai cho việc Chúa đến: Chúa Giê-su con người đã đến, nhưng Đức Ki-tô toàn diện (theo cách phát biểu của Thánh Augustinô) đang được sinh ra. Thì đây, tôi cũng đọc lại Thánh Phao-lô: « cho đến bây giờ, muôn loài thọ tạo cùng rên siết và quằn quại như sắp sinh nở » (Rm 8, 22), hay như cha Teilhard de Chardin (*) nói: « từ nguyên thuỷ mọi sự, một Mùa Vọng mặc niệm và vất vả đã bắt đầu… ». Và từ khi Chúa Giê-su ra đời, Ngài đã lớn lên, chịu Chết, tất cả tiếp tục khởi động, vì Chúa Ki-tô chưa dừng được tạo nên. Chúa chưa kéo về Ngài những làn xếp của Áo Bào bằng thịt và bằng tình yêu của Ngài, kết bằng các tín hữu.
(*) Linh mục Phêrô Teilhard de Chardin Dòng Tên Pháp (1881-1995), nhà thần học -triết học và là một nhà khoa học lừng danh qua đời ở Mỷ ngày 10 tháng 4 1995.
***
Tác giả: bà Marie-Noëlle Thabut
Nguồn: http://www.eglise.catholique.fr/
Dịch giả: Ernest Marco Huỳnh Lương.