"Thánh Thần cầu xin cho chúng ta bằng những tiếng than khôn tả."
Trích thư Thánh Phao-lô Tông đồ gửi tín hữu Rô-ma.
26 Hơn nữa, lại có Thần Khí giúp đỡ chúng ta là những kẻ yếu hèn, vì chúng ta không biết cầu nguyện thế nào cho phải; nhưng chính Thần Khí cầu thay nguyện giúp chúng ta, bằng những tiếng rên siết khôn tả.
27 Và Thiên Chúa, Đấng thấu suốt tâm can, biết Thần Khí muốn nói gì, vì Thần Khí cầu thay nguyện giúp cho dân thánh theo đúng ý Thiên Chúa.
Chúng ta không biết cầu nguyện. Thánh Phao-lô chỉ biết nhận xét một thực tế rất dễ hiểu. Không lạ gì, con người trong sự nhỏ bé của mình tự thấy bất lực đứng trước đấng Siêu Việt. Trong một thị kiến, ông Mô-sê đứng trước mặt Thiên Chúa kinh hãi thốt lên: «Khốn thân tôi, tôi chết mất! Vì tôi là một người môi miệng ô uế, tôi ở giữa một dân môi miệng ô uế, thế mà mắt tôi đã thấy Đức Vua là ĐỨC CHÚA các đạo binh!» (Is6, 5) Chúng ta thường cảm thấy nhỏ bé và bất xứng đến nỗi không thể tưởng tượng Thiên Chúa có thể nghe chúng ta: «thì con người là chi, mà Chúa cần nhớ đến, phàm nhân là gì, mà Chúa phải bận tâm?» (Tv8, 5)
May thay Thánh Phao-lô nói cho chúng ta: «Thần Khí giúp đỡ chúng ta là những kẻ yếu hèn» (c26) Chúng ta không có lý do gì phải nản lòng. Hơn nữa trên đây, cũng trong thư này chúng ta có thể đọc: «Trông cậy như thế, chúng ta sẽ không phải thất vọng, vì Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào lòng chúng ta, nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta»(5, 5) Thánh Phao-lô còn nói thêm: «Phần anh em, anh em đã không lãnh nhận Thần Khí khiến anh em trở thành nô lệ và phải sợ sệt như xưa, nhưng là Thần Khí làm cho anh em nên nghĩa tử, nhờ đó chúng ta được kêu lên:“Áp-ba! Cha ơi!” (8, 15) Đó cũng là lời Hứa của Chúa Giê-su cho các môn đệ: «Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn. Người sẽ không tự mình nói điều gì, nhưng tất cả những gì Người nghe, Người sẽ nói lại, và loan báo cho anh em biết những điều sẽ xảy đến» (Ga16, 13)
Thánh Phao-lô bình giải khả năng ấy của Chúa Thánh Thần, mặc khải các bí mật của Thiên Chúa: « Còn chúng ta, chúng ta đã được Thiên Chúa mặc khải cho, nhờ Thần Khí. Thật vậy, Thần Khí thấu suốt mọi sự, ngay cả những gì sâu thẳm nơi Thiên Chúa. Vậy ai trong loài người biết được những gì nơi con người, nếu không phải là thần trí của con người trong con người? Cũng thế, không ai biết được những gì nơi Thiên Chúa, nếu không phải là Thần Khí của Thiên Chúa. Phần chúng ta, chúng ta đã không lãnh nhận thần trí của thế gian, nhưng là Thần Khí phát xuất từ Thiên Chúa, để nhận biết những ân huệ Thiên Chúa đã ban cho chúng ta.» (1Cr2, 10-12). Điều này có nghĩa là chúng ta có thể mở ra một sự giao cảm tuyệt vời nếu để cho Thần Khí dẫn dắt chúng ta đến những nơi, tự chúng ta không bao giờ với tới. «Nhưng khi người ta quay lại với Chúa, thì tấm màn mới được cất đi. Chúa là Thần Khí, và ở đâu có Thần Khí của Chúa, thì ở đó có tự do. Tất cả chúng ta, mặt không che màn, chúng ta phản chiếu vinh quang của Chúa như một bức gương; như vậy, chúng ta được biến đổi nên giống cũng một hình ảnh đó, ngày càng trở nên rực rỡ hơn, như do bởi tác động của Chúa là Thần Khí.» (2Cr3, 16-18)
Chính Chúa Giê-su đã mặc khải cho chúng ta sự chiêm ngắm ấy, và mang lại niềm vui biết chừng nào. Thánh Lu-ca viết (trong dịp bảy mươi hai môn đệ trở về sau khi thi hành sứ vụ) «Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Đức Giê-su hớn hở vui mừng và nói: "Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.» (Lc10, 21). Vì thế không phải than vãn chi về sự nhỏ bé của chúng ta trước mặt Chúa: đó là bí mật về trạng thái sẵn sàng của Chúa Thánh Thần. Cũng chính Thánh Phao-lô viết trong phần sau thư gửi tín hữu Rô-ma: «Xin Thiên Chúa là nguồn hy vọng, ban cho anh em được chan chứa niềm vui và bình an nhờ đức tin, để nhờ quyền năng của Thánh Thần, anh em được tràn trề hy vọng.» (Rm15, 13)
***
Tác giả: bà Marie-Noelle Thabut
Nguồn: http://www.eglise.catholique.fr/
Dịch giả: Ernest Marco Huỳnh Lương