Alleluia, alleluia!
- Chúa phán: «Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy,
thì Thầy đã cho các con biết.» Alleluia.
-------------------
«Nếu nó nghe ngươi thì ngươi lợi được người anh em»
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mát-thêu.
15 "Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã chinh phục được người anh em.
16 Còn nếu nó không chịu nghe, thì hãy đem theo một hay hai người nữa, để mọi công việc được giải quyết, căn cứ vào lời hai hoặc ba chứng nhân.
17 Nếu nó không nghe họ, thì hãy đi thưa Hội Thánh. Nếu Hội Thánh mà nó cũng chẳng nghe, thì hãy kể nó như một người ngoại hay một người thu thuế.
18 "Thầy bảo thật anh em: dưới đất, anh em cầm buộc những điều gì, trên trời cũng cầm buộc như vậy; dưới đất, anh em tháo cởi những điều gì, trên trời cũng tháo cởi như vậy.
Hiệp lời cầu nguyện
19 "Thầy còn bảo thật anh em: nếu ở dưới đất, hai người trong anh em hợp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, Đấng ngự trên trời, sẽ ban cho.20 Vì ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đấy, giữa họ."
Trong Bài đọc 2 Chúa nhật hôm nay, Thánh Phao-lô nói: «Anh em đừng mắc nợ gì ai, ngoài món nợ tương thân tương ái; vì ai yêu người, thì đã chu toàn Lề Luật» (Rm13,8). Tất cả chương 18 Tin Mừng hôm nay theo Thánh Mát-thêu, chúng ta được nghe một đoạn. Triển khai dưới nhiều góc độ sự chu toàn tình yêu ấy, Ngài đề cập đặc biệt hai đề tài: Ưu tiên cho những người bé nhỏ và yếu hèn, cùng sự tha thứ cho nhau. Ngay trước đoạn được đọc, Chúa Giê-su kể bài dụ ngôn con chiên lạc, Ngài kết luận rằng: «Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.» (Mt18, 14). Từ nay, Chúa trao lại sự cảnh giác cho nhau ấy về các môn đệ Ngài: Đừng để ai phải hư mất.
Chúng ta nhận ra nơi đây như tiếng vang bài học lớn dành cho các chủ chăn It-ra-en và mỗi người trong dân chúng, được xem như những con chiên: «Khốn cho các mục tử Ít-ra-en…Chiên đau yếu, các ngươi không làm cho mạnh; chiên bệnh tật, các ngươi không chữa cho lành; chiên bị thương, các ngươi không băng bó; chiên đi lạc, các ngươi không đưa về; chiên bị mất, các ngươi không chịu đi tìm. Các ngươi thống trị chúng một cách tàn bạo và hà khắc.5 Chiên của Ta tán loạn vì thiếu mục tử và biến thành mồi cho mọi dã thú, chúng tán loạn.6 Chiên của Ta tản mác trên các ngọn núi, trên mọi đỉnh đồi. Chiên của Ta tản mác trên khắp mặt đất, thế mà chẳng ai chăm sóc, chẳng ai kiếm tìm.» (Ed34, 2…6) Nhưng không chỉ những mục tử mới có trách nhiệm về sức khoẻ và sự ổn định đoàn chiên mà thôi: Các con chiên cũng có bổn phận với nhau và đáng được nghe một bài học lớn, phần cuối là một lời hứa tuyệt vời: «Này Ta sẽ xét xử giữa chiên béo với chiên gầy.21 Vì các ngươi thúc vào sườn, vào vai và lấy sừng mà húc vào mọi con chiên đau yếu đến độ các ngươi làm cho chúng phải tản mác ra ngoài,22 nên Ta sẽ cứu thoát chiên của Ta để chúng không còn bị cướp phá, Ta sẽ xét xử giữa chiên với chiên. 23 Ta sẽ cho xuất hiện một mục tử để chăn dắt chúng; nó sẽ chăn dắt chúng, đó là Đa-vít, tôi tớ của Ta: chính nó sẽ chăn dắt chúng; chính nó sẽ là mục tử của chúng» (Ed34, 20-23)
Đức Giê-su, Đấng tự giới thiệu như mục tử của Thiên Chúa, Người mục tử nhân lành, biết rõ đoàn chiên mình và được con chiên biết mình (Ga10), Người ban những huấn thị sau đây trong đời sống đoàn chiên, đặc biệt việc anh em giúp đỡ lẫn nhau và cộng đồng làm thế nào để không một ai trong anh em «bị hư mất»: «15 Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã chinh phục được người anh em.
16 Còn nếu nó không chịu nghe, thì hãy đem theo một hay hai người nữa, để mọi công việc được giải quyết, căn cứ vào lời hai hoặc ba chứng nhân.
17 Nếu nó không nghe họ, thì hãy đi thưa Hội Thánh. Nếu Hội Thánh mà nó cũng chẳng nghe, thì hãy kể nó như một người ngoại hay một người thu thuế.»
Để can đảm sửa một người «sai trái», phải có nhiều tình yêu, một tình yêu, trong một cộng đồng lẽ thường phải có. Cũng như trong sách tiên tri Ê-dê-ki-en, ở đây cũng xem như cứu một «nạn nhân hiễm nghèo». Chúa Giê-su đưa ra quy tắc vàng của Ngài: Trước hết, phải đích thân tìm đối thoại trước khi nói với người khác, có lẽ để tránh làm trầm trọng thêm vết thương của con chiên. Và làm tất cả để có thể đem nó quay về đoàn.
Thế làm sao diễn giải câu: «Nếu Hội Thánh mà nó cũng chẳng nghe, thì hãy kể nó như một người ngoại hay một người thu thuế.»? (v17) Dưới ánh sáng những gì chúng ta nghe trước đây và cách Chúa Giê-su đối xử dành cho những người thu thuế và người tội lỗi. Ở đây không phải là sự ruồng bỏ vĩnh viễn, mà là tôn trọng sự tự do của mỗi người…Trong lúc chờ những người như Gia-khêu (hay người thu thuế, trường hợp Thánh Mát-thêu) hoán cải. Bài học rút ra từ cách diễn biến tiệm tiến các huấn thị của Chúa Ki-tô, sự tôn trọng được xem tối cần thiết đối với bất cứ một ai, và đặc biệt đối với người tội lỗi. Tất cả những phương pháp tiến hành các huấn thị để nối lại quan hệ với người anh em - dù là tiếp xúc cá nhân, kêu gọi thêm chứng nhân, hoặc xin cộng đồng trợ giúp - đều phải có dấu ấn tính tế nhị và kín đáo. Ở đây chúng ta nhận ra rất rõ cách Chúa Giê-su nhấn mạnh trong Bài Giảng Trên Núi: «Anh em đừng xét đoán…(7,1) Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình thì lại không để ý tới?» (7, 3)
Đấy là những quy tắc vàng của đời sống trong Giáo Hội. Tôn trọng quy tắc ấy là gieo mầm cho đời sống vĩnh hằng: « (Amen) Thầy bảo thật anh em: dưới đất, anh em cầm buộc những điều gì, trên trời cũng cầm buộc như vậy; dưới đất, anh em tháo cởi những điều gì, trên trời cũng tháo cởi như vậy. Hiệp lời cầu nguyện » (c18)
***
Tác giả: bà Marie-Noelle Thabut
Nguồn: http://www.eglise.catholique.fr/
Dịch giả: Ernest Marco Huỳnh Lương