"Một người nữ mặc áo mặt trời, chân đạp mặt trăng".
11,19 Đền Thờ Thiên Chúa ở trên trời mở ra, và Hòm Bia Giao Ước xuất hiện trong Đền Thờ.
12,1 Rồi có điềm lớn xuất hiện trên trời: một người Phụ Nữ, mình khoác mặt trời, chân đạp mặt trăng, và đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao.
2 Bà có thai, đang kêu la đau đớn và quằn quại vì sắp sinh con.
3 Lại có điềm khác xuất hiện trên trời: đó là một Con Mãng Xà, đỏ như lửa, có bảy đầu và mười sừng, trên bảy đầu đều có vương miện.
4 Đuôi nó quét hết một phần ba các ngôi sao trên trời mà quăng xuống đất. Rồi Con Mãng Xà đứng chực sẵn trước mặt người Phụ Nữ sắp sinh con, để khi bà sinh xong là nó nuốt ngay con bà.
5 Bà đã sinh được một người con, một người con trai, người con này sẽ dùng trượng sắt mà chăn dắt muôn dân. Con bà được đưa ngay lên Thiên Chúa, lên tận ngai của Người.
6a Còn người Phụ Nữ thì trốn vào sa mạc; tại đó Thiên Chúa đã dọn sẵn cho bà một chỗ ở,
10ab Và tôi nghe có tiếng hô to trên trời:"Thiên Chúa chúng ta thờ giờ đây ban ơn cứu độ,giờ đây biểu dương uy lực với vương quyền,và Đức Ki-tô của Người.
Như chúng ta biết sách Khải Huyền hướng tới những Ki-tô hữu bị bách hại để nâng đỡ họ trong khi bị thử thách : nội dung từ đầu đến cuối là một sứ điệp vinh thắng. Nhưng tất cả là một điệp văn mã hoá, chúng ta phải giải mã. Trong thị kiến người phụ nữ và con mãng xà, cuộc chiến đang diễn ra, các thế lực của sự dữ được thể hiện bằng « con mãng xà lửa đỏ » được buông thả, hung dữ đến tận trời cao.
Nhưng ngay những chữ đầu, tác giả xác định ngay là nó sẽ không đánh bại được sự cứu độ của Thiên Chúa. Lý do là Hòm Bia Giao ước hiện ra trên trời. «11,19 Đền Thờ Thiên Chúa ở trên trời mở ra, và Hòm Bia Giao Ước xuất hiện trong Đền Thờ » Đối với dân Do Thái hòm bia Giao Uớc là một dấu chỉ thấy được của Giao Ước giữa Thiên Chúa và dân Ngài. Thế nhưng nó đã biến mất không ai biết vì sao, từ lúc lưu đày sang Ba-by-lon. Người ta nghĩ rằng tiên tri Giê-rê-mi-a đã giữ kỹ nó bằng cách đem đi giấu đâu đó trên núi Nê-bo (2Mcb 2,8). Mọi người thường tin rằng nó sẽ xuất hiện khi đấng Mê-si-a đến, thế nhưng hôm nay nó xuất hiện trên bầu trời, điều này ám chỉ cho chúng ta ngày cùng tận đã đến.
Thế rồi - vẫn luôn luôn trên trời hiện ra - « một người Phụ Nữ, mình khoác mặt trời, chân đạp mặt trăng, và đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao.2 Bà có thai, đang kêu la đau đớn và quằn quại vì sắp sinh con ». Chúng ta tự hỏi người phụ nữ ấy là ai. Một lần nữa Cựu Ước cho chúng ta giải đáp, vì thông thường quan hệ giữa Thiên Chúa và dân Ngài chọn được miêu tả bằng một biểu tượng là một hôn lễ. Ví dụ như trong Hô-sê : « 21 Ta sẽ lập với ngươi một hôn ước vĩnh cửu,Ta sẽ lập hôn ước với ngươi trong công minh và chính trực,trong ân tình và xót thương;22 Ta sẽ lập hôn ước với ngươi trong tín thành,và ngươi sẽ được biết ĐỨC CHÚA » ( Hs 2, 21-22). I-sa-i-a triển khai đề tài hôn ước này đến nỗi giới thiệu đấng Mê-si-a đến như một cuộc sinh nở, vì It-ra-en phải sinh ra đấng Mê-si-a. «7 Trước thời chuyển dạ, nó đã sinh con,trước cơn đau, nó đã cho con trai chào đời.8 Ai đã nghe một chuyện như thế?Ai đã thấy một điều như vậy?Có nước nào sinh ra nội một ngày?Có dân nào chào đời trong một lúc? Thế mà Xi-on vừa mới chuyển dạ đã sinh được đàn con » ( Is 66,7-8). Trong những câu này, người phụ nữ trong sách Khải Huyền chỉ dân Chúa chọn, sinh ra đấng Mê-si-a. Sự sinh nở, ôi biết bao là đau khổ, của các môn đệ Chúa Ki-tô bị bách hại, nhưng chính tác giả vừa nói : một nhân loại mới vừa được sinh ra.
Trong lúc này cuộc chiến vẫn tiếp diễn và vô cùng hung bạo đến nỗi cái đuôi con mãng xà : « quét hết một phần ba các ngôi sao trên trời mà quăng xuống đất », có nghĩa là có phần nào chiến thắng. Nhưng nó không thể đi xa hơn. Nó toan làm hỏng kế hoạch của Thiên Chúa, vì thế, nó « đứng chực sẵn trước mặt người Phụ Nữ sắp sinh con, để khi bà sinh xong là nó nuốt ngay con bà ». Cuộc sinh nở được xảy ra, đứa bé trai ấy chính là đấng Mê-si-a đã hứa, vì tác giả viết ra nguyên văn câu Thánh Vịnh 2 nói về đấng Mê-si-a :
«7 Tân vương lên tiếng: Tôi xin đọc sắc phong của CHÚA,
Người phán bảo tôi rằng: "Con là con của Cha,
ngày hôm nay Cha đã sinh ra con.
8 Con cứ xin, rồi Cha ban tặng
muôn dân nước làm sản nghiệp riêng,
toàn cõi đất làm phần lãnh địa.
9 Con sẽ dùng trượng sắt đập chúng tan tành,
nghiền nát chúng như đồ sành đồ gốm. » ( Tv2,7-9)
Danh từ mục tử cũng là một danh từ cổ điển để chỉ đấng mê-si-a.
Hình ảnh kế tiếp là cảnh đứa bé bị bắt đi khỏi « Thiên Chúa và triều thiên của Ngài » điều này tượng trưng sự Phục Sinh của Chúa Ki-tô. Đối với những Ki-tô hữu thời ban đầu, đấng Mê-si-a được gọi là kẻ sơ sinh, là điều rõ ràng dễ hiểu đối với họ. Thế nhưng dân Ngài còn ở lại thế gian ; như Chúa Giê-su nói qua Tin Mừng theo thánh Gio-an «11 Con không còn ở trong thế gian nữa, nhưng họ, họ ở trong thế gian; phần con, con đến cùng Cha » (Ga 17,11). Sa mạc là một thế giới khó ở nhưng trong đó họ được Thiên Chúa che chở. Hỡi những kẻ có đức tin hãy vững tin vào sự che chở của Chúa. Con mãng xà đã thất bại trên trời thì không thể thành công dưới thế.
Sách Khải Huyền vừa loan báo sự chiến thắng vinh hiển cho những tín hữu sơ khai vừa mới sinh ra nhân loại mới trong đau khổ của các cuộc bách hại « Thiên Chúa chúng ta thờ giờ đây ban ơn cứu độ,giờ đây biểu dương uy lực với vương quyền,và Đức Ki-tô của Người »
Phần bổ sung :
Về sau người Ki-tô có lúc áp dụng sự thị kiến này cho Đấng Trinh Nữ Maria, nhưng đó chắc chắn không phải ý định của tác giả. Phụng vụ đề nghị chúng ta đọc bài này ngày Lễ Đức Mẹ Lên Trời, vì Đức Mẹ được xem như người đầu tiên được hưởng chiến thắng của Đấng Ki-tô.
Dĩ nhiên chúng ta có thể so sánh cuộc chiến giữa con mãng xà với người phụ nữ trong sách sáng thế : «15 Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà,giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy;dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót nó » ( St 3,15)
***