Trích từ “Tuyển Tập Thơ Thánh GH Gioan Phaolô II”
GS Lê Đình Thông, cursillista #26 Paris, phụng dịch
giếng đầu làng luôn trầm ngâm nước bạc
dưới đáy sâu nghe run rẩy van nài
chiếc lá sen che kín cõi trong ngoài
quanh khoé mắt quầng thâm buồn man mác
nguồn giếng nước mãi đi đâu biền biệt
mắt quầng thâm là đáy nước về khuya
rơi từng tiếng kinh cầu trong đáy huyệt
tâm hồn nào luôn xao xuyến cách chia
sâu dưới giếng lã chã rơi nước mắt
bao mộng mơ rồi tan biến hư vô
khách vãng lai nhỏ xuống giọt lệ mờ
trên mặt nước lá ngô đồng hiu hắt
Chúa chiên hằng soi thấu tâm can
ta run rẩy trong mờ phai đáy giếng
mệt đứt hơi trong khoảnh khắc chiều tàn
Chúa hiểu rõ vết thương lòng đau điếng
…
xa giếng nước là gần kề chân lý
từ nay thôi lạc lối cõi u minh
mở cho ta đường trăm ngả hữu tình
đừng hờ hững đừng quay lưng kỳ thị …
không lầm lũi chen vai ta sát cánh
cùng anh em có ý nguyện như ta
trong thinh lặng bao người cùng hoàn cảnh
cùng chia vui sẻ ngọt ánh sao sa
người thiếu phụ giếng năm xưa tâm sự
chứng nhân ta là chân lý ngàn đời
trong giếng nước chập chùng bao ý tứ
sa mạc nào làm khô héo tả tơi
…
từ dạo đó ra giếng làng múc nước
con đong đầy gánh nước ngọt trong lành
Cha là nguồn phúc đức với muôn ân
luôn rộng lượng cho con ân phước