Lời Chúa CN

PHÚC ÂM CHÚA NHẬT XI TN Năm C (Lc 7, 36-50 8, 1-3) 12/06/2016

Alleluia, alleluia!

- Chúc tụng Đức Vua, Đấng nhân danh Chúa mà đến,
bình an trên trời, và vinh quang trên các tầng trời. - Alleluia.

-----------------

"Tội bà rất nhiều mà đã đợc tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều"

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca

 

36 Có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với mình. Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn.

37 Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm.

38 Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.

39 Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng: "Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào: một người tội lỗi! "

40 Đức Giê-su lên tiếng bảo ông: "Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông! " Ông ấy thưa: "Dạ, xin Thầy cứ nói."

41 Đức Giê-su nói: "Một chủ nợ kia có hai con nợ: một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục.

42 Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn? "

43 Ông Si-môn đáp: "Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn." Đức Giê-su bảo: "Ông xét đúng lắm."

44 Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn: "Ông thấy người phụ nữ này chứ? Tôi vào nhà ông: nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau.

45 Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi.

46 Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi.

47 Vì thế, tôi nói cho ông hay: tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít."

48 Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ: "Tội của chị đã được tha rồi."

49 Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng: "Ông này là ai mà lại tha được tội? "

50 Nhưng Đức Giê-su nói với người phụ nữ: "Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an."

1 Sau đó, Đức Giê-su rảo qua các thành phố, làng mạc, rao giảng và loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa. Cùng đi với Người, có Nhóm Mười Hai

2 và mấy người phụ nữ đã được Người trừ quỷ và chữa bệnh. Đó là bà Ma-ri-a gọi là Ma-ri-a Mác-đa-la, người đã được giải thoát khỏi bảy quỷ,

3 bà Gio-an-na, vợ ông Khu-da quản lý của vua Hê-rô-đê, bà Su-san-na và nhiều bà khác nữa. Các bà này đã lấy của cải mình mà giúp đỡ Đức Giê-su và các môn đệ.

 

Người Pha-ri-sêu mời Chúa Giê-su ăn cùng bàn, điều này, theo nguyên lý thì người này có những ý tưởng tốt về Chúa Giê-su: mọi người đã vào bàn, thời ấy tức là mọi người nằm dựa trên nhiều cái gối trên bàn dài. Cửa vẫn để mở, bất cứ ai cũng có thể vào và nói chuyện với khách mời. Bất cứ ai: lần này là tệ hơn hết, đó là một người đàn bà làm điếm, bà dám tiến vào và đến gần Chúa Giê-su. Dĩ nhiên sự kiện này gây chú ý cho mọi người: chỗ này không phải chỗ cho một người tội lỗi. Nhưng bà cũng tiến tới, oà lên khóc, nhưng hình như đây là những giọt nước mắt xúc động từ niềm vui, bà nghiêng đầu nước mắt tuôn trào xuống chân Chúa Giê-su, bà lấy tóc lau và mở một bình bạch ngọc đổ dầu thơm xuống Ngài.

Người ngạc nhiên nhất là ông chủ nhà: tại sao Chúa Giê-su không đuổi người phụ nữ này đi ? Có lẽ bà cũng tự hỏi như thế. Khi mới tiến vào, bà sợ bị đuổi đi; nhưng chính vì không phải như thế nên bà khóc, Người của Thiên Chúa không tỏ ra vẻ gì khinh khi bà, bà đoán ngay đã được tha thứ: đó là những giọt nước mắt biết ơn. Tất cả những cử chỉ tình thương bà dành cho Chúa là thể hiện bà biết đã được tha thứ.

Người Pha-ri-sêu xem Chúa ngang hàng với ông ta, ông không xin tha thứ điều gì vì ông cho mình là người công chính. Đấy là sự khác biệt giữa ông và người phụ nữ. Trước hết, bà đã nhận ra nơi Chúa Giê-su là Đấng Thiên sai. Điều thứ hai, bà cuống cuồng vì biết ơn, bà biết điều bà ao ước được tha thứ, rõ ràng bà đã nhận được. Ngược lại, người Pha-ri-sêu chẳng những không thấy có điều gì phải xin tha thứ - mà còn trầm trọng hơn nữa - nghĩ rằng Chúa không có cách hành xử xứng đáng như một ngôn sứ. Lẽ ra Chúa phải đuổi bà này đi, vì theo đúng luật Pha-ri-sêu, trước khi được tha thứ phải sám hối, thay đổi hạnh kiểm. Trong lúc ấy Chúa chỉ chấp nhận tha thứ mà thôi.

Để tóm lại, sau khi khám phá đìều này chúng ta có thể nói: ai gần Thiên Chúa hơn? Kẻ nào tin Chúa gần gũi họ, thì Chúa gần gũi họ; Ai được tha thứ ? Kẻ nào tin Chúa tha thứ. Và từ đó sự tha thứ của Chúa cho ta sức mạnh để hoán cải. Việc thay đổi cách sống là hậu quả của sự tha thứ. Sau đó vài câu, thánh Lu-ca nói rõ các phụ nữ được Chúa Giê-su giải thoát khỏi ma quỷ, bước theo Ngài.

Một bài học khác nơi Chúa trong đoạn này: Ngài không sợ liên hệ với người tội lỗi. Trong Cựu Ước chúng ta đã thấy không thiếu gì những đoạn tương tự, vì thế Thiên Chúa còn được gọi là « Đấng Từ Bi Nhân Hậu », tức là được thu hút bởi sự đau khổ (thể lý cũng như tinh thần). Chúng ta có khuynh hướng quên điều này, và hình như người Pha-ri-sêu hôm nay cũng quên như thế. Dưới mắt ông, một người không sợ để một phụ nữ tội lỗi đến gần là phạm ô uế, không thể nào là một người của Thiên Chúa.

Thánh Lu-ca triển khai nhiều lần đề tài về lòng từ bi nhân hậu của Chúa: ngài cho là trung tâm điểm của Chúa Ki-tô, và hơn thế nữa là sứ vụ của Ngài. Ví dụ chỉ cần đọc lại tường thuật buổi tiệc tại tư gia ông Lê-vi, người thu thuế: « 29 Ông Lê-vi làm tiệc lớn đãi Người tại nhà ông. Có đông đảo người thu thuế và những người khác cùng ăn với các ngài.30 Những người Pha-ri-sêu và những kinh sư thuộc nhóm của họ mới lẩm bẩm trách các môn đệ Đức Giê-su rằng: "Sao các ông lại ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi? "31 Đức Giê-su đáp lại họ rằng: "Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.32 Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi sám hối ăn năn. » (Lc 5, 29-32) Hay trong cuộc gặp gỡ với Gia-kêu: « 10 Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất. » (Lc 19, 10) Tất cả những điều này gây tai tiếng cho Chúa Giê-su, Ngài cũng ý thức như thế.

Ngay trước khi đoạn tường thuật về người phụ nữ tội lỗi, thánh Lu-ca cũng kể lại những lời nói về Chúa, không tốt đẹp gì: « Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi » (Lc 7, 34). Các người Pha-ri-sêu và đồng bọn suy ra Chúa Giê-su không phải là đấng Mê-si-a. Trong lúc những người bé nhỏ, yếu hèn, đơn sơ, những người xin tha thứ thì không lầm: nếu Ngài là bạn của kẻ tội lỗi thì đây mới chính là Đấng Thiên Sai giàu lòng từ bi trắc ẩn.

***


Ý kiến của bạn


Mã an ninh
Click thay đổi mã khác

Copyright @ 2021 Cursillo Sài Gòn
Ban Biên tập trang Web Cursillosaigon.org
Email: cursillosg2015@gmail.com