Chia sẻ hành đạo

Nguyễn Thị Tuyết Ngân #10 - Niềm vui họp nhóm - 25/10/2014

 

Kính thưa Cha linh hướng cùng quý Anh Chị Cursillista,

Tôi tên Têrêsa Nguyễn Thị Tuyết Ngân, đã tham dự khóa # 10 Sài Gòn, tháng10 năm 2013, hiện vào Nhóm thân hữu của người bảo trợ là Nhóm Don Bosco.


Tôi là người đạo gốc, có cha mẹ là người ngoan đạo, truyền cho con cháu đời sống đức tin, đọc kinh, đi lễ sốt sắng. Các thành viên trong đại gia đình đều thuận lợi về mọi mặt, chúng tôi thấy tạm “ổn”.

Khi tôi được về hưu, không phải quay cuồng với công việc nữa, tôi lại cảm thấy đời sống của mình trống rỗng, nghèo nàn, và tôi khao khát một đời sống thiêng liêng phong phú, sống động chứ không thể khô khan như thế này nữa. Nhưng tôi chưa biết phải bắt đầu từ đâu. Một thời gian dài tôi cứ loay hoay, thất vọng thì Khóa 3 ngày Cursillo tổ chức, tôi đã được tham dự.

Sau khi tham dự K3N, phải nói, tôi tràn ngập ân sủng, lòng đầy niềm vui.Tôi đã mang tinh thần hân hoan và phục vụ ấy vào đời sống hằng ngày trong gia đình của mình. Sự phấn khích cũng giúp tôi làm mới hơn con người cũ của mình được chút ít nhưng cũng không lâu dài rồi nhanh chóng trở lại con số không.

Tôi hiểu rằng mình phải học tập và rèn luyện nền tảng Người Kitô Hữu đích thực. Tôi đã chú ý đến việc chia sẻ trong Nhóm Thân Hữu và Nhóm Ultreya. Vậy nên tôi cầm cuốn Chỉ Nam Cursillista lên và đọc nghiền ngẫm phần  Phụ Bản A về mục Sùng Đạo, Học Đạo và Hành Đạo. Quả thực tôi thấy rất hay nhưng khó. Nên khi phải trả lời những câu như: “Những phương cách thiêng liêng nào đã giúp tôi thăng tiến đời sống đạo trong tháng qua?” Và nhất là câu: “Tôi đã cảm nhận rõ ràng nhất về sự hiện diện của Đức Kitô khi nào và ra sao?” thì tôi tự cho qua.

Thật vậy, nhiều người chia sẻ họ gặp gỡ Chúa trong Thánh Lễ, khi Rước Lễ, trong Chầu Thánh Thể thì tôi cho là tất nhiên vì các chị là những người có bề dầy đời sống thiêng liêng. Nhưng khi một chị kể rằng từ khi có dịp đi lễ sáng trong sự tĩnh lặng của buổi sớm mai, chị đã gặp gỡ được Chúa Kitô. Còn chị khác thì gặp gỡ khi chị đọc kinh Mân Côi. Lúc ấy tôi bắt đầu tự hỏi tôi cũng đi lễ sáng sớm, cũng đọc kinh Mân Côi, nhưng tôi đâu được gặp Ngài? Đến khi một bạn trẻ nói rằng, bạn đã gặp Chúa Kitô khi bạn yếu đuối, thì thật sự đánh động tôi. Tôi nhận ra mình đã gặp Chúa trong tình huống như vậy. Cảm ơn người bạn tuy trẻ nhưng có tâm hồn thật sâu sắc. Hoặc lời góp ý của một chị là “hãy xét mình hằng ngày” làm tôi phải suy ngẫm.

Chính trong giờ chia sẻ quý báu, tôi đã được chạm đến thâm sâu của tâm hồn người chị em đang chân thành trải lòng ra với Chúa. Điều này rất cần thiết cho việc thao dượt tâm hồn tôi.

Tôi hiểu rằng liệt kê những cam kết (đọc kinh, đi lễ, viếng thánh thể…) rất dễ, nhưng không thể chỉ có số lượng mà tôi cần cầu nguyện sâu lắng, chân thành và phó thác hơn để đón nhận ý Chúa và thi hành Thánh ý của Ngài.

Tôi tiếp tục sốt sắng tham gia lớp Kinh Thánh cầu nguyện và  ca đoàn của giáo xứ, để hiểu biết thêm về Chúa và ca ngợi Ngài.

Trong giờ chia sẻ, mọi người đều đưa ra kế hoạch hành đạo của mình. Phần tôi, mục tiêu nhỏ bé của tôi mà trước đây tôi chưa từng nghĩ tới, đó là làm sao cho những người thân trong gia đình tôi, cả đại gia đình nữa, rũ bỏ tư tưởng “ổn” xưa cũ làm ngăn trở ân sủng của Chúa mà biến đổi đời sống và đón nhận Ngài.

Như vậy, tôi phải biến đổi chính mình trước. Trong đời sống hằng ngày, tôi cố gắng đặt lòng mến của mình vào công việc đời thường với sự yêu thương, tận tụy, nhẫn nại hơn. Con người của tôi hôm nay tuy chưa đạt được gì nhiều, nhưng đã “mới” hơn so với con người hôm qua một chút. Đây là một tiến trình rèn luyện cần kiên trì mà không ít lần tôi cảm thấy thất bại. Tuy nhiên, tôi được ơn khích lệ là những thay đổi nhỏ này đã được người thân đón nhận, tôi được yêu mến hơn.

Đến với nhóm Thân Hữu, chúng tôi còn được cùng nhau tìm hiểu các tài liệu như cuốn “Những người môn đệ Chúa sai đi – nhận ra Thánh Ý Chúa”. Có sự chuẩn bị, cùng nhau trao đổi, và được hướng dẫn thì chúng tôi thấy hiểu thấu đúng đắn tư tưởng mà tài liệu muốn truyền tải.

Nhờ những lần họp nhóm thân hữu mà tôi quen biết chị em nhiều hơn. Chỉ cần bước vào không gian của nhóm là mình cảm ngay được mình là một thành viên của một gia đình đầy ắp yêu thương dù chưa kịp nói chuyện. Chưa kể là có thêm bạn tâm đầu ý hợp, sẵn sàng chia sẻ, nếu bận rộn, chỉ cần  “a-lô“ với nhau cũng đủ ấm áp. Ai chưa có dịp đi dự nhóm Ultreya hãy đi để cùng dâng giờ chầu Thánh Thể linh thiêng trang trọng. Và từ cười đến cười khi Cha linh hướng cất lời, nhớ mãi điều Cha nhắn nhủ.

Từ khi dự K3N đến nay là tròn một năm, hiện tôi đang ở giai đoạn đầu của một chặng đường dài trên hành trình rèn luyện đức tin. Nên khi chị trưởng nhóm đề nghị tôi có bài chia sẻ về đề tài này, lẽ ra theo tính cách bình thường của mình, tôi không dám nhận, nhưng tôi đã không từ chối vì tôi muốn nói lời “xin vâng” như các thành viên trong nhóm luôn sẵn sàng khi Chúa mời gọi. Dù bản thân chưa thu được hoa trái dồi dào, nhưng niềm vui họp nhóm trong tôi là thật. Và tôi cũng muốn tỏ lòng tri ân với người bảo trợ đã nhẫn nại giới thiệu tôi đến phong trào Cursillo.

Một việc bất ngờ đã đến với tôi, con gái út của tôi đã đề nghị hai mẹ con cùng cầu nguyện trước khi viết bài. Kế đó, cháu đã đồng ý đọc bài Phúc âm trong giờ kinh tối của gia đình, dù trước đó cháu khá miễn cưỡng. Thật là một phần thưởng mà Chúa đã ban cho tôi ngay lúc tôi đang soạn bài này.

Chúa đã ban cho tôi quá nhiều ân sủng trong đời. Tôi nhận thấy bản thân mình cần cầu nguyện liên lỉ hơn nữa: “xin chỉ cho con đường đi của Chúa, xin dạy bảo con về lối bước của Ngài, xin hướng dẫn con trong chân lý của Ngài”. Và chắc chắn Chúa sẽ ban cho tôi. Từ đó, tôi từng bước trở thành khí cụ của Chúa để đi loan báo Tin Mừng và phục vụ tha nhân, bằng cách “một tay nắm lấy Chúa, một tay nắm lấy tha nhân”.

Cảm ơn Cha và quý Anh Chị đã lắng nghe.

 

Têrêsa Nguyễn Thị Tuyết Ngân



Ý kiến của bạn


Mã an ninh
Click thay đổi mã khác

Copyright @ 2021 Cursillo Sài Gòn
Ban Biên tập trang Web Cursillosaigon.org
Email: cursillosg2015@gmail.com