Lời Chúa CN

PHÚC ÂM CN II PHỤC SINH Năm C (Ga 20, 19-31) 03/04/2016

Alleluia, alleluia

"Chúa phán: Tô-ma vì con đã xem thấy Thầy, nên con đã tin.
Phúc cho những ai đã không thấy mà tin."

Alleluia.

-----------------

"Tám ngày sau Chúa Giêsu hiện đến".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

 

19 Vào chiều ngày ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói: "Bình an cho anh em! "

20 Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa.

21 Người lại nói với các ông: "Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em."

22 Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: "Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần.

23 Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ."

24 Một người trong Nhóm Mười Hai, tên là Tô-ma, cũng gọi là Đi-đy-mô, không ở với các ông khi Đức Giê-su đến.

25 Các môn đệ khác nói với ông: "Chúng tôi đã được thấy Chúa!" Ông Tô-ma đáp: "Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin."

26 Tám ngày sau, các môn đệ Đức Giê-su lại có mặt trong nhà, có cả ông Tô-ma ở đó với các ông. Các cửa đều đóng kín. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói: "Bình an cho anh em."

27 Rồi Người bảo ông Tô-ma: "Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin."

28 Ông Tô-ma thưa Người: "Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con! "

29 Đức Giê-su bảo: "Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin! "

30 Đức Giê-su đã làm nhiều dấu lạ khác nữa trước mặt các môn đệ; nhưng những dấu lạ đó không được ghi chép trong sách này.

31 Còn những điều đã được chép ở đây là để anh em tin rằng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa, và để anh em tin mà được sự sống nhờ danh Người.

 

« 19 Vào chiều ngày ấy, ngày thứ nhất trong tuần » tức là ngày chúa nhật. Khi nói lên điều này không phải thánh sử Gio-an muốn đánh dấu thời gian chính xác. Nhưng có thể nói là một cách nháy mắt đồng thuận. Khi ngài viết sách Tin Mừng này là đã gần 50 năm các sự việc ấy xảy ra. 50 năm các Ki-tô hữu gặp lại nhau mỗi chúa nhật để mừng Chúa Giê-su Phục Sinh. Cái nháy mắt muốn nói « các bạn thấy không, vì sao chúng ta tụ họp nhau ngày chúa nhật? »

Đối với người Do Thái, từ nhiều thế kỷ, chúa nhật là ngày đầu tuần, một ngày làm việc như mọi ngày, ngày thứ bảy trong tuần, ngày Sa-bát mới là ngày lễ, ngày nghỉ, ngày tập họp, ngày cầu nguyện. Chúa Phục Sinh nhằm ngày hôm sau ngày Sa-bát, và Chúa đã hiện ra nhiều lần với các Tông đồ để biểu lộ Ngài sống thật sau khi Phục, mỗi lần đều là ngày thứ nhất trong tuần, vì lẽ đó đối với các Ki-tô hữu, ngày ấy mang một ý nghĩa đặc biệt. Ngày đầu tuần này, đối với họ, mang ý nghĩa « ngày đầu tiên của một thời đại mới », vì mỗi tuần có bảy ngày, người Do Thái hiểu là bảy ngày Chúa Tạo Dựng, tuần đầu tiên công trình Tạo Dựng mới này khởi sự bằng Chúa Ki-tô Phục Sinh, người Ki-tô hữu hiểu như khởi đầu của cuộc Sáng Thế mới.

«… nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông » (c19). Thánh Gio-an nhấn mạnh sự tương phản: các môn đệ ở trong phòng đóng kín cửa, các ông sợ, về mặt con người cũng dễ hiểu thôi! Nếu họ giết Thầy được họ cũng có thể giết các môn đệ Người. Điều này càng chứng tỏ sự tự do của Chúa Ki-tô. Các cửa đều đóng kín, nhưng không phải là vấn đề của Ngài. Chúa không cần biết đến các ổ khóa, và nhất là Ngài không biết sợ hãi !

Chính vì thế câu đầu tiên của Chúa là « Bình an cho anh em! ». Câu này là câu chào hỏi thông thường của người Do Thái, nhưng cũng thật lạ lùng, cách chào sau bao nhiêu biến cố mọi người vừa trải qua. Nỗi sợ hãi, lo lắng trong những tháng vừa qua trước khi Chúa bị bắt, cuộc Thương Khó hãi hùng của Ngài và cái chết tối Thứ Năm, ngày Thứ Sáu, và sự thinh lặng Ngày Thứ Bảy, Chúa được mai táng trong mồ… Có thể nào bình an như không có chuyện gì xảy ra được? Đúng là điên rồ thật, nhưng đây là thực tế: Ngài sống lại thật… và để minh chứng Ngài cho xem những vết thương bị đóng đinh. Nhân dịp đây tôi xin lưu ý các vết xẹo có thật trên hai tay hai chân và cạnh sườn Chúa: Sự Phục Sinh không xóa đi sự chết.

Khi ấy, mặc dù điều này có vẻ điên rồ, thánh sử Gio-an nói với chúng ta: « Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa ». Thật tuyệt vời chuyện vừa xảy ra ở đây, thánh Gio-an tiếp: « 21 Người lại nói với các ông: "Bình an cho anh em!" ». Lúc ấy họ mới thật sự bình an, không phải « như » không có gì xảy ra nhưng « mặc dù » những gì đã xảy ra: vì sự bình an của Đấng Phục Sinh cao cả hơn mọi sự gì đã xảy ra.

« 22 Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: "Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. 23 Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ" ». Điều đánh động chúng ta nhất là sự liên kết giữa ơn Chúa Thánh Thần và sứ mạng hoà giải: trong Thánh Kinh, ơn Thánh Thần Chúa luôn được ban cho một sứ vụ, và rút cục không có một sứ vụ nào khác hơn là hòa giải con người và Thiên Chúa. Mọi sự bắt nguồn từ đấy.

Đây là một mệnh lệnh, một điều răn Chúa Giê-su ban: « Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em » (Ga 20, 21). Hãy đi rao giảng các tội được tháo gỡ, tức là được tha. Anh em hãy là những đại sứ của sự hoà giải hoàn vũ. Và nếu anh em không đi, Tin Mừng Phục Sinh không được loan báo, Đức Chúa Cha cần anh em trong sứ vụ này, « Như Chúa Cha đã sai Thầy ». Nơi đây chúng ta có cả tóm lược sứ mạng của Chúa Giê-su Ki-tô từ chính miệng Ngài. Điều này như Chúa muốn nói: Cha Thầy gởi Thầy loan truyền sự hòa giải hoàn vũ, loan báo các tội được tha, Chúa không chấp tội loài người; loan báo một điều mà thôi: Chúa là Tình Yêu và Tha thứ… và đến phiên anh em, Thầy cũng gởi anh em ra đi thi hành một sứ vụ. Tội duy nhất, và cũng là cội nguồn của các tội, đó là không tin vào tình yêu của Thiên Chúa: vì thế, anh em nữa, Thầy gởi anh em đi, hãy loan báo tình yêu của Thiên Chúa.

Còn câu: « anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ ». Cầm giữ ai trong tội lỗi là không biết tình yêu của Chúa. Tất cả tùy nơi anh em, Chúa nói, hãy làm cho người anh em của anh em biết tình yêu của Thiên Chúa và sống điều ấy. Công trình của Chúa chỉ thật sự hoàn tất khi anh em đã chu toàn sứ mạng của anh em: « Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em » (Ga 20, 21).

***


Ý kiến của bạn


Mã an ninh
Click thay đổi mã khác

Copyright @ 2021 Cursillo Sài Gòn
Ban Biên tập trang Web Cursillosaigon.org
Email: cursillosg2015@gmail.com