Tác giả thư Do Thái suy tư về chức tư tế của Chúa Giêsu trong mầu nhiệm Tử nạn và Phục sinh. Đức Giêsu “trở nên tư tế không phải do Lề Luật quy định việc cha truyền con nối, nhưng do sức mạnh của một đời sống bất diệt. Quả thật, có lời chứng nhận rằng : Muôn thuở, Con là Thượng tế theo phẩm trật Menkixêđê” (7,16)


Trong cử hành Thánh Thể thì đối tượng chính yếu của việc tưởng nhớ là sự chết và sự sống lại của Đức Kitô : “giờ đây tưởng nhớ Con Cha đã chịu chết và sống lại”. Mầu nhiệm này là mầu nhiệm trung tâm của đức tin Giáo Hội. Cái chết của Đức Kitô như cuộc xuất hành mới và sự phục sinh của Ngài như cuộc tạo dựng mới.


Trước sự đối kháng của Do thái giáo, ngộ đạo và triết học Hy lạp với một quan niệm chật hẹp về Đấng Tuyệt đối phù hợp với lý trí con người, đức tin Kitô giáo đã phản ứng lại bằng cách cố gắng diễn tả kinh nghiệm mình đã sống và cử hành trong phụng vụ bằng một lời tuyên xưng rõ rệt có tính cách tín điều.

 


Biến cố phục sinh chẳng những là câu chuyện về người Con đã hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, nhưng cũng là câu chuyện về người Cha "đã siêu tôn Người" (Pl 2,8-9; Cv 2,36), đồng thời là câu chuyện về Thần Khí, đã được Con trao phó cho Cha (Ga 19,30) rồi được Cha đổ xuống chan chứa trên người Con Phục sinh và trên các tín hữu (Cv 2,33).


Copyright @ 2021 Cursillo Sài Gòn
Ban Biên tập trang Web Cursillosaigon.org
Email: cursillosg2015@gmail.com